SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Nhìn đúng thực lực của cổ võ giả.  

Anh ta là Ám Kình tầng tám đỉnh phong, chỉ cần không phải chống lại các cao thủ Ám Kình tầng chín, anh ta thật sự không sợ bất cứ kẻ nào.  

Hai người có sức mạnh như nhau, ngay từ đầu họ đã ngang hàng với nhau.  

Dương Bách Xuyên nheo mắt nhìn dưới sân, sắc mặt không hề gợn sóng, chỉ có anh hiểu rõ nhất thực lực của Độc Cô Vô Tình. Đan dược mà Độc Cô Vô Tình uống sẽ khiến thực lực thật của bản thân tăng lên, đối phó với Diệp Dạ cũng không thành vấn đề gì. Dương Bách Xuyên không lo lắng Độc Cô Vô Tình sẽ bị thua chút nào.  

Hơn nữa, trước khi đến, Lục Tuyết Hi đã dạy kiếm pháp Tinh Thần và Tử Hà Quyết cho Độc Cô Vô Tình anh rất hiểu Độc Cô Vô Tình, cô sẽ chiến thắng trong vòng mười chiêu.  

Quả nhiên, ngay từ đầu cả hai người đều tay nương không.  

Nhưng sau khi va chạm được vài chiêu, lúc đầu Diệp Dạ có chút nóng nảy, anh ta đã nắm lấy thanh kiếm cổ ở đằng sau, đột nhiên chém về phía Độc Cô Vô Tình, cô không kịp phản ứng một nhúm tóc đã bị chém đứt.  

Sau đó, khóe miệng Dương Bách Xuyên khẽ nở nụ cười, anh biết rằng Độc Cô Vô Tình đã nổi giận.  

"Xoạt!"  

Nhuyễn kiếm không rời khỏi Độc Cô Vô Tình, đôi mắt cô lạnh vô cùng, cô vung kiếm một vòng quanh hông mình như một con rồng và đâm Diệp Dạ.  

Trong mắt mọi người chỉ toàn là bóng kiếm, không biết trong nháy mắt Độc Cô Vô Tình đã đâm bao nhiêu kiếm.  

Dưới đài, chỉ có Vương Huyền Cơ, Phương Đạo Trường và mấy đại lão Ám Kình tầng chín nhìn thấy Độc Cô Vô Tình trong nháy mắt đã đâm 18 nhát kiếm.  

Đương nhiên còn có tu chân giả Dương Bách Xuyên cũng thấy rõ điều đó, khi nhìn thấy bộ dạng của Độc Cô Vô Tình, hai mắt sáng ngời, phát hiện hơn một nửa trong số mười tám nhát kiếm mà Độc Cô Vô Tình đâm về phía Diệp Dạ là kiếm pháp của nhà Độc Cô, còn nửa còn lại là kiếm pháp Tinh Thần mà mình mới truyền dạy cho.  

Trong lòng anh thầm nói: "Nhà họ Diệp bại trận, Độc Cô Vô Tình có thiên phú bẩm sinh."  

Lúc này mới mất hai ngày cô đã lĩnh hội được một phần của kiếm pháp Tinh Thần, thiên phú này hiếm thấy cực kỳ, điều này cũng cho thấy Độc Cô Vô Tình có một thiên phú đặc biệt về kiếm đạo hoặc cô là một kiếm phôi trời sinh.   

Chỉ nghe thấy Vương Huyền Cơ thở dài nói: "Cô gái này thật khó lường, thiên phú kiếm đạo không hề kém ông cố Độc Cô Bá của cô ấy, xem ra cổ võ giới sắp có một nữ Tiên Thiên về kiếm đạo...”  

"Thực sự rất khủng khiếp, nội lực thuần khiết mạnh mẽ, kiếm pháp tinh diệu tuyệt luân. Có vẻ không phải kiếm pháp Độc Cô, nhưng chín nhát kiếm đầu tiên không giống như chín nhát kiếm pháp sau, chẳng lẽ kiếm pháp này là cô tự nghĩ ra, nếu đúng như vậy, thần thoại về nữ Tiên Thiên rất có triển vọng.” Phương Đạo Trường cũng đồng ý.  

"Sẽ thua!"  

Lúc này Vương Huyền Cơ mới nhẹ giọng nói.  

Dương Bách Xuyên nhìn về phía Thái Thượng.  

Quả nhiên, Diệp Dạ dưới mười tám nhát kiếm của Độc Cô Vô Tình đã bị đánh lui, bị nhát kiếm của Độc Cô Vô Tình đâm xuyên qua bả vai, một cước đạp bay ra khỏi võ đài.  

Ngay lập tức, trong ánh mắt mở to của mọi người, Độc Cô Vô Tình nhảy xuống, trở lại bên cạnh Dương Bách Xuyên.

Bình luận

Truyện đang đọc