SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

"Còn muốn trốn à, nằm mơ, Trùng Tử ngăn lão ta lại." Dương Bách Xuyên lạnh giọng ra lệnh.  

Một kiếm này của hắn tới không kịp đề phòng, trực tiếp hủy diệt bản thể của Đại Tôn Ma Đầu, trên thân kiếm Đồ Long còn mang theo lửa Thần Hồn, trực tiếp đốt cháy cơ thể lão ta, cả thần hồn cũng là ngọn lửa màu lam.  

Đại Ma Đầu kêu thảm, bay về phía tế đàn.  

"Chủ nhân Trùng Tử hiểu rồi, lão ma đầu trốn không thoát đâu." Trùng Tử xuất hiện đáp lời, vèo một cái bay thẳng tới trước nguyên thần của Đại Tôn Ma Đầu, trong miệng thanh thúy nói: "Thất sắc kết giới, ngưng tụ."

Trùng Tử vừa dứt lời, trên người bùng nổ ánh sáng bảy màu lập tức chiếu rọi lên nguyên thần của đại ma đầu, giống như một cái khí cầu trong suốt bảy màu bao bọc lấy nguyên thần của Đại Tôn bên trong.  

Sau hai chữ "ngưng tụ", nguyên thần của Đại Tôn cuối cùng cũng không bay nổi nữa.  

Dương Bách Xuyên thừa cơ lách mình qua, nắm chặt lòng bàn tay, dùng ngọn lửa màu xanh lam bóp chặt lấy nguyên thần của Đại Tôn bằng một tay.  

Advertisement

"A a a a..."  

Cũng không biết là bị đau do ánh sáng bay màu của Trùng Tử hay do nguyên thần bị ngọn lửa Thần Hồn trong tay Dương Bách Xuyên đốt cháy, Đại Tôn Ma Đầu liên tục kêu gào thảm thiết.  

Mặc dù nguyên thần của Đại Tôn Ma Đầu rất mạnh mẽ, nhưng vừa rồi cơ thể của lão ta đã đột nhiên bị Dương Bách Xuyên phá huỷ, đã bị trọng thương, bây giờ thêm cả ánh sáng bảy màu của Trùng Tử và Dương Bách Xuyên dùng một tay bóp với ngọn lửa Thần Hồn thiêu đốt, rõ ràng bây giờ Đại Tôn Ma Đầu đã nằm trong lòng bàn tay Dương Bách Xuyên, không trốn được lên trời, không có đường xuống đất.  

Ba phen mấy bận để lão ma đầu này trốn thoát gây ra biết bao tai họa cho bản thân mình, gây chuyện ở Trái Đất, còn bắt Bộ Thanh Mai, hại chết Liễu Linh Linh, mấy món nợ này Dương Bách Xuyên vẫn còn nhớ kỹ.  

Hôm nay đã bắt được lão ma đầu, thù hận của Dương Bách Xuyên dâng lên, ngọn lửa Thần Hồn trong tay không ngừng đốt cháy nguyên thần của lão ma đầu.  

"A a a... Dương Bách Xuyên ngươi không được thiêu chết bản tôn, nếu bản tôn chết rồi thì người phụ của ngươi Bộ Thanh Mai sẽ vĩnh viễn là linh hồn ma nô." Nguyên thần của Đại Tôn Ma Đầu Nguyên Thần kêu thảm uy hiếp Dương Bách Xuyên.  

Ngọn lửa trong tay Dương Bách Xuyên dừng lại.  

Lúc này Đại Tôn Ma Đầu mới thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục nói: "Ngươi thả nguyên thần của bản tôn ra, bản tôn trả lại nguyên thần của người phụ nữ của ngươi cho ngươi, từ nay về sau xóa hết nợ nần giữa bản tôn và ngươi, a đúng rồi, bản tôn cũng có thể giao Trương Thiến cho ngươi, bản tôn bắt Bộ Thanh Mai là do chủ ý của Trương Thiến..."  

Dương Bách Xuyên lạnh lùng nhìn nguyên thần của Đại Tôn Ma Đầu, trong lòng thầm nghĩ: "Ma Đầu quả nhiên là vô tình vô nghĩa đấy, Trương Thiến tuy đáng hận, nhưng dù sao cũng là đồ đệ của Đại Tôn lão ta mà bây giờ lão ta nói bán đứng là bán đứng ngay."  

Đương nhiên Dương Bách Xuyên cũng sẽ không ngây thơ tin rằng lão ma đầu này biết giữ lời hứa.  

"Nếu như hôm nay hắn tin thả tên ma đầu này đi, Dương Bách Xuyên dám chắc chắn rằng lần sau gặp lại thì người chết chính là mình."  

Hắn nheo mắt nói: "Nói xong chưa?"  

Nguyên thần của Đại Tôn Ma Đầu sững sờ vô thức nói: "Nói xong rồi..."  

"Được, nếu ngươi nói xong rồi thì bây giờ ta có thể nói cho người biết, giờ ngươi có thể xuống địa ngục rồi!" Dương Bách Xuyên lạnh giọng nói thì thầm: "Nguyên thần luyện hóa sưu hồn."  

"Ngươi... A..." Đại Tôn Ma Đầu kêu lên thảm thiết, lão ta không ngờ rằng Dương Bách Xuyên nói làm thì làm ngay.  

"Luyện hóa thần hồn của ngươi, lục tìm trong trí nhớ của ngươi, đương nhiên ta sẽ biết được Bộ Thanh Mai đang ở nơi nào, ta cũng có thể lấy được thần hồn bí pháp ngươi dùng để khống chế thần hồn của nàng, khi ngươi giết thê tử Liễu Linh Linh của ta, ta đã thề với trời rằng cho dù phải đến chân trời góc bể cũng nhất định phải làm cho người hồn phi phách tán."  

Dương Bách Xuyên đang nói, hai hàng nước mắt trào ra.  

Nghĩ tới cái chết của Liễu Linh Linh.  

Mà trong tiếng kêu thảm thiết nguyên thần của Đại Tôn Ma Đầu dần dần mờ đi, cuối cùng hoàn toàn biến mất trong lòng bàn tay Dương Bách Xuyên, cũng đã bị Dương Bách Xuyên luyện hóa xong.  

Việc luyện hóa nguyên thần của tu sĩ, cắn nuốt nguyên anh của tu sĩ đều chuyện đối nghịch với trời, khi độ kiếp Thiên Đạo sẽ ghi lại chứng cứ tội trạng, khiến cho sức mạnh của thiên kiếp sẽ tăng lên, cho nên rất ít người làm như vậy.  

Nhưng Dương Bách Xuyên hận Đại Tôn Ma Đầu thấu xương, dù là sau này  uy lực của thiên kiếp có tăng gấp mười lần hắn cũng không hối hận, báo được thù cho Liễu Linh Linh, lấy lại công bằng cho nàng ấy.  

Trí nhớ của thần hồn Đại Tôn Ma Đầu khá nhiều, cho nên để tiêu hóa hết nó phải mất đến hơn mười phút mới xong.  

Sau khi mở mắt ra, trong mắt hắn tràn đầy ánh sáng, vẻ mặt đằng đằng sát khí nhìn về phía tế đàn: "Trương Thiến, ngươi nên chết đi." 

Bình luận

Truyện đang đọc