SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Vẻ mặt bốn người Dương Bách Xuyên lập tức thay đổi, ý của người ta là đã sớm mai phục ở đây rồi, chỉ chờ bọn họ dâng tới cửa thôi.  

Có thể nhắc tới cái tên Giản Thành, không cần hỏi Dương Bách Xuyên cũng đoán ra được người này hẳn là thành chủ của thành Chiêu Dao – Âu Dương Hải Đường.  

Sau khi Âu Dương Hải Đường dứt lời, Dương Bách Xuyên phát hiện ánh sáng ở thung lũng đang bắt đầu chớp động, hắn biết bà ta đã bắt đầu khởi động trận pháp.  

Quả nhiên, khi bọn họ lùi về phía sau, cả bốn người đột nhiên chạm vào một bức chắn vô hình.  

“Ầm ~”  

Một tiếng nổ vang lên, năng lượng cường đại trực tiếp cắn trả.  

Vẻn vẹn chỉ có vậy, bốn người bọn họ đã bị đánh bay.  

“Ầm ầm ầm ~”  

Dương Bách Xuyên vẫn còn đỡ, tiểu hòa thượng và huynh đệ Gia Cát trực tiếp phun ra máu.  

“Phụt~” Dương Bách Xuyên hít một hơi lạnh, vừa ra tay đã muốn mạng người khác, hiện tại hắn không biết là trận pháp gì đang nhốt bọn họ lại, nhưng hắn có thể khẳng định, trận pháp này có thể công kích, khả năng rất lớn là Sát Trận.  

Sắc mặt của Dương Bách Xuyên vô cùng khó coi, nếu như thật sự là Sát Trận, vậy chỉ cần Âu Dương Hải Đường điều khiển đại trận, cả bốn người họ liền treo rồi.  

Sớm đã nghe nói tu vi của Âu Dương Hải Đường là Kim Đan kỳ đại viên mãn.  

Loại nhân vật này đến thao túng đại trận để giết người, thủ đoạn quả thật là rất đáng sợ.  

Tận đáy lòng của Dương Bách Xuyên, hắn một chút cũng không khuyến khích làm như vậy.  

Nhưng cho dù thế nào, bảo hắn chịu thua chờ chết là chuyện không thể nào.  

Tâm khẽ động, kiếm Đồ Long và giáp Nhật Nguyệt Càn Khôn xuất hiện, hắn híp mắt một bên quan sát đại trận để tìm sơ hở, mội bên hỏi ba người tiểu hòa thượng: “Các ngươi thế nào rồi?”  

“Phụt~” Tiểu hòa thượng nôn ra một ngụm máu tươi rồi đáp: “Không cần căng thẳng, chỉ là nôn chút máu mà thôi.”  

“Bọn ta không sao ~” Huynh đệ Gia Cát cũng tiếp lời.  

“Ba người các ngươi kết thành tam tài trận pháp, tự bảo vệ mình, trận này giống như sát trận, ta sẽ nghĩ biện pháp phá vỡ.”  

“Được ~” Ba người bọn họ không nói gì, cũng biết vào giờ phút này, bọn họ không giúp đỡ được Dương Bách Xuyên, điều duy nhất có thể làm chính là cố gắng không gây cản trở cho hắn.  

Hiện tại Dương Bách Xuyên vẫn không hoàn toàn chắc chắn liệu đây có phải là Sát Trận, vì vậy hắn cần thời gian để kiểm tra và tìm ra và tìm sơ hở của trận.   

Lúc này hắn phát hiện bốn người hoàn toàn bị bao phủ trong trận pháp hơn 30 mét, không thoát ra được sẽ bị thụ động chịu đòn, cực kỳ bất lợi.  

Sau khi thôi động chân khí kiếm Đồ Long, kiếm khí mãnh liệt, Dương Bách Xuyên gầm lên một tiếng, sau đó chém vào trận pháp ở phía trước.  

“Ầm ầm ~”  

Kiếm khí Huyền Hoàng cường đại bổ thẳng lên trận pháp, phát ra một tiếng điếc tai nhức óc.  

Một vết rách hiện ra trước mắt.  

Trong lòng Dương Bách Xuyên vui mừng, hắn nhìn thấy được cảnh tượng bên ngoài trận pháp, nhìn thấy một người phụ nữ mặc cẩm phục duyên dáng sang trọng, đứng ngoài trận pháp, phía sau bà ta là một loạt trang bị vũ khí.  

Hắn và bà ta bốn mắt nhìn nhau, Dương Bách Xuyên nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của bà ta, một ánh mắt vô cùng tàn nhẫn và máu lạnh.  

Trong lòng hắn kinh sợ, hạng người như bà ta nhất định là một loại tâm địa thâm độc, thủ đoạn độc ác vô tình.  

Vào lúc Dương Bách Xuyên đang nhìn xuyên qua vị trí bị kiếm chém rách, chỉ thấy bà ta cười lạnh, vất tay một cái, trong nháy mắt vết nứt của trận pháp đã liền lại như cũ.  

Ngay sau đó giọng của bà ta vang lên: “Dương Bách Xuyên ngươi ngoan ngoãn giao đá Căn Nguyên ra cho bổn tọa, ta sẽ cho ngươi được chết toàn thây, nếu không Hóa Huyết Sát Khí trận sẽ luyện hóa ngươi thành một bãi nước. Đầu tiên, ngươi giết người của thành Chiêu Dao ta, sau là giết sư đệ Giản Thành của tông môn ta, ngươi nên xuống địa ngục.”  

Dương Bách Xuyên nghe những lời này của bà ta, hắn càng thêm chắc chắn, đây chính là thành chủ thành Chiêu Dao – Âu Dương Hải Đường. 

Bình luận

Truyện đang đọc