SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Anh hơi buồn bực, chẳng lẽ ghi chú mỗi khi tu luyện một tầng sẽ xuất hiện một thuật pháp trên Nguyên Thần Kinh là giả à?  

Thế nhưng nghĩ một chút lại thấy không phải, tầng thứ nhất xuất hiện uy áp linh thức chính là bằng chứng tốt nhất, chắc chắn tầng thứ hai cũng sẽ có, chỉ là anh không cảm nhận ra được mà thôi.  

Trên Nguyên Thần Kinh vẻn vẹn chỉ nhắc tới mỗi tầng sẽ có một thuật pháp, không hề nói rõ cụ thể là cái gì, cần bản thân tự đi tìm hiểu.  

Đối với chuyện này, Dương Bách Xuyên vẫn có lòng tin, anh cẩn thận cảm thụ nhận, trong linh thức không có thay đổi đặc biệt.  

Hầu Đậu Đậu và Hương Hương đều ở trong phạm vi linh thức của anh, lúc đụng phải Hầu Đậu Đậu, anh nghĩ, hay là dùng linh thức kiểm tra thương thế của nó khôi phục thế nào rồi xem sao?  

Chẳng qua không nghĩ tới sau khi tập trung linh thức trên người Hầu Đậu Đậu, Dương Bách Xuyên đột nhiên cảm giác linh thức bị kéo một phát, hoặc là nói giống như rơi xuống một cái hố nào đó.  

Anh chỉ cảm thấy mê muội trong chốc lát, sau khi lấy lại tinh thần thì phát hiện linh thức của anh đến một thế giới mờ ảo, cách đó không xa là một con khỉ đang ngủ.  

Nhìn kỹ, chẳng phải con khỉ này là Hầu Đậu Đậu đấy à?  

Trong lòng anh suy nghĩ nhích tới gần thêm một chút, linh thức bỗng chui tọt vào giữa mi tâm Hầu Đậu Đậu.  

Ngay sau đó cả người Dương Bách Xuyên chấn động, hai mắt mở to, cơ thể kích động đến mức hơi run rẩy.  

Hiện tại anh đã hiểu rõ thuật pháp tầng hai của Nguyên Thần Kinh là cái gì rồi.  

Vừa nãy anh đánh bậy đánh bạ dùng linh thức vào biển ý thức của Hầu Đậu Đậu, thật ra thế giới mơ hồ anh nhìn thấy chính là linh hồn của Hầu Đậu Đậu, mà linh thức của anh có thể khống chế linh hồn của nó.  

Thuật pháp ở tầng thứ hai Nguyên Thần Kinh chính là công kích linh thức hoặc khống chế linh thức, có thể tiến vào biển ý thức của đối phương dùng linh thức công kích linh hồn.  

Vì vậy thuật pháp thứ hai của anh có tên khống chế linh thức.  

Đây là một thuật pháp rất mạnh, có thể dùng làm đòn sát thủ.  

Thử nghĩ mà xem, trong chiến đấu bất ngờ dùng linh thức công kích linh hồn của đối phương, điều khiển linh hồn một người thì khác nào nghịch thiên?  

Linh hồn của đối phương đã bị bản thân khống chế, còn đánh đấm gì nữa?  

Đương nhiên chiêu này cũng phải nhìn xem độ mạnh của linh hồn bị công kích, linh hồn đối phương bắt buộc phải yếu hơn anh thì mới công kích được, bằng không không chỉ không đạt được hiệu quả mà bản thân còn có nguy cơ bị cắn trả. Vì thế chiêu này chỉ có thể sử dụng làm đòn sát thủ mà thôi.  

Có điều đối với Dương Bách Xuyên, chỉ cần không đụng phải Tu Chân, lực lượng linh hồn của cổ võ giả tất nhiên không mạnh hơn anh rồi, không khó khống chế lắm.  

Dương Bách Xuyên rất hài lòng với thuật pháp ở Nguyên Thần Kinh tầng thứ hai, cuối cùng có đòn sát thủ rồi.  

Hiện trong lòng anh hơi ngứa ngáy, rất muốn đi tìm người thí nghiệm thử xem, con ngươi khẽ chuyển một vòng, nở nụ cười xấu xa.

Bình luận

Truyện đang đọc