SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phân thân không phải thân thể, không có máu thịt, có thể nói là một loại vật dẫn năng lượng tinh khiết mạnh mẽ nào đó, có thể thân hóa năng lượng đến đây thông qua thông đạo cũng không kỳ lạ.  

Tất nhiên Dương Bách Xuyên biết rõ về cảnh giới Phân Thân, nhưng chung quy không tu luyện tới, và vậy lúc trước khi hắn cảm nhận được hơi thở trên người ông lão mới nghi hoặc, bây giờ nghe Trịnh Diêm Vương với Bạch Hồ Vương nói chuyện cuối cùng cũng biết là một phân thân hệ hỏa Phân Thần Cảnh.  

Vốn dĩ hắn cho rằng mình tu luyện tới Xuất Khiếu cảnh thì có thể đứng vững ở Sơn Hải Giới, nào ngờ vừa từ Trái Đất trở về, đến địa bàn của kẻ thù Kình Thiên Môn, đại sát tứ phương một phen, quả thật là đùa bỡn uy phong một trận, đáng tiếc cuối cùng nhảy ra một lão tổ Kình Thiên Môn Xuất Khiếu cảnh đại viên mãn.  

Tu vi Xuất Khiếu cảnh sơ kỳ của hắn có đại công pháp mạnh mẽ và căn cơ Kim Đan thập toàn, có thể trở tay chém giết cảnh giới giống đồng kỳ, có thể chèn ép trung kỳ, có thể đánh ngược hậu kỳ, nhưng thật sự không thể đối đầu Xuất Khiếu cảnh đại viên mãn.  

Advertisement

Bây giờ thoáng cái đã xuất hiên hai Xuất Khiếu cảnh đại viên mãn, hơn nữa còn là yêu tộc, lại có một phân thân cường giả Phân Thần Cảnh xuất hiện.  

Điều này khiến Dương Bách Xuyên vô cùng phiền muộn, hắn nói thầm trong lòng: "Ca đây đúng là yếu mà, tu vi bản thân nâng cao, người và yêu tiếp xúc cũng càng ngày càng mạnh, thế này còn lăn lộn làm sao nữa!"  

Ngay khi Dương Bách Xuyên đang suy nghĩ lung tung, cuối cùng giọng điệu của Bạch Hồ Vương cũng thay đổi, trở nên ôn hòa: "Tất nhiên bổn vương không dám quên ước hẹn, nhưng chung quy động Hồ Tiên cũng là cấm địa tộc cáo bọn ta, cho dù là phu thê bổn vương cũng không vào được. Chi bằng Trịnh đạo hữu tạm hoãn việc này lại, chờ phu thê bổn vương đạt tới cảnh giới sáu vòng thì chúng ta cùng tiến vào động Hồ Tiên, cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau đúng không?"  

Rõ ràng trong lời nói của Hồ Yêu vương tràn đầy ý từ chối, không hi vọng có người tới động Hồ Tiên.  

Lúc này đột nhiên Trịnh Diêm Vương cất tiếng cười to: "Ha ha ha!"  

Ngay sau đó tiếng cười của Trịnh Diêm Vương im bặt, đột nhiên ông ta trở mặt nói: "Một đám nghiệt xúc cho mặt mũi mà không cần, tổ tiên năm đó thương tiếc các ngươi nên mới có ước hẹn hôm nay, bây giờ lại dám lật lọng, đúng là muốn chết."  

Sau khi Trịnh Diêm Vương dứt lời thì hai tay bắt đầu múa may trong không khí, sau đó từng tiếng ầm ầm ầm nặng nề vang lên, xen lẫn tiếng kêu thảm thiết hoảng sợ.  

"A a a a!"  

"Trịnh Diêm Vương ngươi láo xược!" Bạch Hồ Vương giận tím mặt.  

Mà Dương Bách Xuyên thì trợn tròn mắt. Hắn phát hiện Trịnh Diêm Vương lật tay vỗ nhẹ một cái trong không khí, trực tiếp đánh bại chín yêu hồ Xuất Khiếu sơ kỳ kề vai nhau, cả đám biến thành từng bãi thịt nát.  

Xung quanh ầm ầm một phát, chín đống thịt nát tự nhiên bốc cháy, nháy mắt đã hóa thành tro tàn.  

"Hít!"  

Dương Bách Xuyên hít vào một hơi, thật sự bị thủ đoạn Trịnh Diêm Vương làm cho chấn động. Cả chín yêu hồ cảnh giới tương đương Xuất Khiếu sơ kỳ đã bị Trịnh Diêm Vương tở tay hời hợt đập thành thịt nát, hóa thành tro bụi.  

Thủ đoạn này đúng là nhẹ nhàng như đập chết chín con ruồi vậy.  

"Đờ mờ đây chính là thủ đoạn của Phân Thần Cảnh sao?” Trong lòng Dương Bách Xuyên vô cùng chấn động nói thầm.  

Hơn nữa đây chỉ là một phân thân hệ hỏa của Trịnh Diêm Vương mà thôi, còn chưa thể bản thể chân chính, hắn biết cảnh giới Phân Thân thì bản thể là mạnh nhất.  

Một phân thân hệ hỏa của  Trịnh Diêm Vương đã có thể trở tay g iết chết chín yêu hồ có thể so với Xuất Khiếu cảnh sơ kỳ trong nháy mắt, thủ đoạn này đúng là đáng sợ.  

Mà Bạch Hồ Vương mặc dù vô cùng phẫn nộ nhưng giờ phút này cũng không dám ra tay. Hai vợ chồng mắt đỏ bừng nhìn chòng chọc vào Trịnh Diêm Vương trong đại sảnh, một chiêu vừa rồi của Trịnh Diêm Vương đã tiêu diệt chín cao thủ tộc Cáo Cát của hắn ta, trong lòng hắn ta cũng bắt đầu kiêng kị thực lực thủ đoạn của Trịnh Diêm Vương.  

Vợ chồng Bạch Hồ Vương bị Trịnh Diêm Vương chửi là súc sinh, trở tay chém giết tộc nhân vô cùng phẫn nộ, nhưng cuối cùng bọn họ vẫn không dám ra tay.  

Dương Bách Xuyên hâm mộ trong lòng, hắn biết đây chính là thực lực, quy luật kẻ mạnh là vua, trước thực lực tuyệt đối, tất cả đều là hổ giấy. Mặc kệ ngươi có phải là Bạch Hồ Vương hay không thì trong mắt Trịnh Diêm Vương cũng không bằng cái rắm, giết tộc nhân thuộc hạ của ngươi thì sao?  

Bạch Hồ Vương ngươi cắn ta à?  

Đây chính là thái độ hiện tại của Trịnh Diêm Vương.  

Có điều Trịnh Diêm Vương xem như tiên lễ hậu binh, Dương Bách Xuyên đứng ở hiện trường nghe mà hồ đồ, không biết tình hình cụ thể và chi tiết nhưng cũng có thể đoán được đại khái.  

Chắc là trước đây thật lâu tổ tiên của Trịnh Bân Bân và tộc cáo bạch hồ đã làm giao dịch gì đó, có giao ước gì đó, hiện tại tổ tiên của Trịnh Bân Bân có đặt thứ gì đó trong động Hồ Tiên cấm địa của tộc cáo, hôm nay Trịnh Bân Bân tới theo giao ước, muốn lấy lại thứ tổ tiên để ở động Hồ Tiên.  

Nhưng hiển nhiên Bạch Hồ Vương thèm muốn món đồ đó hoặc vì lý do gì khác nên không muốn giao cho người Trịnh gia. Không ngờ rằng Trịnh Bân Bân có thể triệu hoán một phân thân của Trịnh Diêm Vương với.  

Năm trăm năm trước có thể Trịnh Diêm Vương và Bạch Hồ Vương đã gặp nhau vì thứ trong động Hồ Tiên, năm trăm năm sau đến kỳ hạn, Bạch Hồ Vương muốn nuốt lời, nhưng không ngờ rằng Trịnh Diêm Vương có thể tới, tu vi đạt tới cảnh giới Phân Thần.  

Bạch Hồ Vương thấy cứng rắn không được chỉ có thể giở trò vô lại, không ngờ rằng Trịnh Diêm Vương nói ra tay là ra tay, thoáng cái đã chém chết chín đại hồ yêu, Bạch Hồ Vương liền đàng hoàng lại.  

Nhân tộc chung quy cũng biết lễ nghĩa, Trịnh Diêm Vương vốn muốn thương lượng, không ngờ rằng Bạch Hồ Vương muốn chơi xấu nên ông ta bèn ra tay luôn, Dương Bách Xuyên cảm thấy Bạch Hồ Vương mà dám nói một chữ "không" thì phân thân của Trịnh Diêm Vương có thể giết sạch tất cả yêu hồ trong đại điện.   

Bình luận

Truyện đang đọc