SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Lúc này Mộc Thiên Thành cũng cảm thấy đầu óc hơi mơ hồ, nhưng dù sao gã cũng là nhân vật cấp bậc Thập Đại Yêu Nghiệt, không giống võ cổ giả bình thường. Gã có ý chí mạnh mẽ, trong cơ thể còn có một loại năng lượng khác, đầu óc mơ hồ không ảnh hưởng nhiều tới gã.  

Mộc Thiên Thành nhìn Dương Bách Xuyên, gằn giọng chất vấn: "Mày giở trò phải không?"  

Dương Bách Xuyên: "Ha ha!" Đương nhiên anh sẽ không nói cho gã biết nguyên nhân là do đan Huyễn Ma.  

Thấy ba đồng môn không giúp được gì, Mộc Thiên Thành biết rằng mình phải đánh nhanh thắng nhanh, nếu chậm sẽ xảy ra biến cố, bởi vì tên Dương Bách Xuyên này quá kỳ lạ. Mộc Thiên Thành không phải kiểu người mắt cao hơn đầu như Đinh Thiền, gã cho rằng tất thảy đều lấy lợi ích làm chủ.  

Chỉ có trấn áp Dương Bách Xuyên trước mới có lợi cho mình.  

Mộc Thiên Thành nghĩ vậy bèn ra tay. Gã chìa tay, trong tay lóe lên tia sáng, một thanh kiếm cổ xuất hiện.  

Con ngươi của Dương Bách Xuyên co rụt lại. Anh phát hiện ra thanh kiếm cổ trong tay Mộc Thiên Thành là linh khí hạ phẩm.  

Điều này nằm ngoài dự liệu của anh, không ngờ đám yêu nghiệt này ai cũng có linh khí.  

Đinh Thiền có linh khí khôi giáp, bây giờ Mộc Thiên Thành có linh khí cổ kiếm.  

Nói không chừng trong cơ thể Mộc Thiên Thành cũng có sức mạnh huyết mạch hóa thú.  

Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên thầm nhủ phải cẩn thận đối phó. May mà tác dụng của đan Huyễn Ma đã giải quyết ba thuộc hạ của Mộc Thiên Thành, bây giờ anh chỉ cần tập trung đối phó với Mộc Thiên Thành là được.  

Tuy nhiên, ảnh hưởng của đan Huyễn Ma có hạn, không thể ảnh hưởng vô thời hạn tới tâm trí của ba võ cổ giả Tiên Thiên tầng năm ở đây. Anh vẫn phải giế t chết ba bọn họ mới yên tâm.  

Dương Bách Xuyên thầm niệm trong đầu, kích hoạt sức mạnh tinh thần mạnh mẽ, tức thì mọi thứ dù là nhỏ nhất trong phạm vi chín trăm mét đều hiện ra trong đầu anh.  

Đối mặt với sự tấn công của Mộc Thiên Thành, Dương Bách Xuyên không chọn cách liều mạng mà lùi về sau né ránh.  

Đồng thời, anh điều khiển vảy rồng chém tên võ cổ giả vẫn luôn ngây người bất động, tự rơi vào ảo giác.  

Có tác dụng của đan Huyễn Ma, chém chết một người bất động đơn giản như gặt lúa.  

Vảy rồng xuất hiện trên cổ người này, lập tức cắt đứt yết hầu. Một Tiên Thiên tầng năm ngã xuống.  

Dương Bách Xuyên gọi vảy rồng bay tới sau lưng Mộc Thiên Thành.  

Anh không quan tâm tới Mộc Nhị và Mộc Đại, bởi vì hai người này đang chém giết lẫn nhau, xem ra cả hai cũng bị đan Huyễn Ma ảnh hưởng đến tâm trí.  

Hiện giờ anh chỉ cần tập trung đối phó với Mộc Thiên Thành là được.  

Khi vảy rồng bay trở về chém vào lưng Mộc Thiên Thành, Mộc Thiên Thành như mọc mắt sau lưng, không cần quay đầu lại, chỉ trở tay vung một kiếm.  

Keng!  

Dương Bách Xuyên chấn động cả người, vảy rồng bị Mộc Thiên Thành đánh một cú mạnh khiến anh chịu phản phệ, khí huyết lập tức sôi trào. Dương Bách Xuyên điều khiển vảy rồng dựa vào sức mạnh tinh thần và chân khí, lần này anh chịu thiệt rồi.  

May mà anh vẫn chịu đựng được.  

Vảy rồng mờ tối, bay trở về trong cơ thể Dương Bách Xuyên. Anh phát hiện trên bề mặt vảy rồng xuất hiện một vết nứt nhỏ.  

Anh thầm than thở: "Suy cho cùng nó không phải là linh khí luyện chế chân chính."  

Vảy rồng đã bị tổn hại, hiện tại không thể sử dụng.

Bình luận

Truyện đang đọc