SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

“Một vài tông môn cổ xưa bên ngoài đều tránh ở trong núi không ra, trên thực tế vẫn giữ liên hệ với một vài gia tộc cổ xưa. Bởi vì bọn họ cần tài nguyên tu luyện, yêu cầu thế gia võ cổ cung cấp tài nguyên cho bọn họ, không thể tách rời hoàn toàn khỏi thế tục.  

Ví dụ như gia tộc Đoan Mộc, sau lưng cũng có tông môn cổ xưa, chẳng qua bị mấy tông môn ở Hoa Hạ gọi là Ma Môn, thật ra trên thế gian này làm gì có Ma Môn?  

Chỉ có mạnh yếu, có thực lực mạnh chính là chính đạo, không thực lực chính là ma đạo, năm đó lão tổ tông của gia tộc kháng chiến thống nhất ma đạo, vậy có thể gọi là ma sao?  

Tin tức đại hội võ cổ lần này được tổ chức trước được Thần Tông đứng sau gia tộc Đoan Mộc truyền đến, khả năng lớn sẽ có vài tông môn cổ xưa cử người đến đại hội lần này.  

Nghe đồn giới võ cổ có truyền thừa của Võ Đang lưu lạc ở nhân gian, nên có lẽ các tông môn cổ xưa chú ý đến chuyện này.  

Mười ngày sau đại hội võ cổ sẽ được tổ chức, tiến hành ở Thần Long Hoa Hạ, lúc đó cũng là cơ hội tốt nhất của chúng ta. Thiên Thành chuẩn bị chọn lửa một vài gia tộc có thiên phú tốt để nâng đỡ, nếu có thể gia nhập tông môn thì chính là chuyện tốt.”  

Trong ba vị thái công, người lớn tuổi nhất nói xong lời dặn dò cuối cùng với Đoan Mộc Hành Thiên.  

“Hành Thiên hiểu rõ, xin thái thúc công yên tâm.” Đoan Mộc Hành Thiên gật đầu.  

Trong lòng của Dương Bách Xuyên có chút mất tự nhiên, nghe ý của vị thái công này, mười ngày sau đại hội võ cổ sẽ được tổ chức, còn có rất nhiều người của các tông môn cổ xưa nhiều năm không xuất hiện đến đó, lý do là vì truyền thừa của Võ Đang lưu lạc bên ngoài.  

Điều này làm cho Dương Bách Xuyên nghĩ đến đan Bồi Nguyên trên người mình. Dù sao đan Bồi Nguyên trong tay anh là đan chính tông nhất, rất có thể năm đó Tư Không Nguyên đưa tặng phương pháp luyện đan cho Võ Đang đã làm Võ Đang cho rằng đan Bồi Nguyên chính là bảo vật trấn phái của bọn họ.  

Bây giờ đột nhiên xuất hiện ở thế tục, Võ Đang không thể không coi trọng.  

Giới cổ võ vẫn luôn thừa nhận đan Bồi Nguyên của Võ Đang chính là đan dược cấp cao, ai không động tâm chứ.  

Nếu có thể có được phương pháp luyện đan Bồi Nguyên bị truyền ra bên ngoài của Võ Đang, đối với bất cứ tông môn cổ xưa nào, đây chính là chuyện tốt, tương đương đánh vỡ nguồn cung độc quyền đan Bồi Nguyên của Võ Đang.  

Đến tận bây giờ mới xuất hiện ở đại hội võ cổ, điều này cũng không kỳ lạ.  

Đối với Dương Bách Xuyên, những tông môn đó chính là mối nguy hiểm cực lớn, bởi vì chuyện đan Bồi Nguyên ở trong tay anh đã được công khai trong giới võ cổ khắp thế giới, chỉ cần nghe ngóng là biết.  

Bây giờ anh không có chút hiểu biết nào về tông môn cổ xưa, có lẽ ba vị thái công của gia tộc Đoan Mộc biết một chút chuyện của tông môn cổ xưa. Vì vậy Dương Bách Xuyên lại mở miệng hỏi tiếp: “Ba vị thái công có thể nói thêm về các tông môn cổ xưa lánh đời và các thế gia võ cổ khác cho vãn bối được không ạ?”  

Ba vị lão tướng liếc nhau, một vị trong đó mở miệng: “Các thế gia trong giới võ cổ không thể so được với các tông môn cổ xưa. Gia tộc võ cổ giả nhiều nhất chỉ đến được Ám Kình tầng chín đại viên mãn, cũng chính là cấp bậc như ta, chỉ kém một bậc là đến thần thoại bẩm sinh, nhưng rất khó đột phá.  

Cho dù là thế gia võ cổ ở nước ngoài, hoặc lực lượng thế gia võ cổ Hoa Hạ, bên ngoài chỉ có Ám Kình tầng chín thượng tầng trung hạ tam đoạn, có vài gia tộc chỉ có Ám Kình tầng tám trấn giữ.  

Trên thực tế mỗi nhà đều có sự tồn tại của một vài lão tổ, gia tộc Đoan Mộc chính là ba người chúng ta, đều là Ám Kình tầng chín đại viên mãn. Vì vậy sau này đối phó với thế gia võ cổ phải cẩn thận một ít. 

Bình luận

Truyện đang đọc