SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thực sự hiện tại hắn có thể vượt cấp chiến đấu với Xuất Khiếu cảnh đại viên mãn, nhưng nếu đánh với Phân Thần cảnh thì có chút cố sức.  

“Tiểu tử, ngươi nên chết. Hôm nay lão phu sẽ cho ngươi biết thủ đoạn của Phân Thần cảnh, ở trong mắt lão phu ngươi chỉ là một con lớn hơn con kiến một chút. Thần thông kiếm kỹ này ở trong tay ngươi có chút lãng phí, lão phu rất vui lòng nhận lấy, tiếp theo lão phu sẽ làm ngươi chứng kiến uy lực của thần thông chiến kỹ trong tay Phân Thần cảnh.”  

Nghiêm Tông Thanh nở một nụ cười dữ tợn.  

Dương Bách Xuyên nghe được sự tham lam trắng trợn từ trong lời nói của lão già này.  

Cũng nghe ra được hình như lão già này có thần thông kiếm kỹ trong người, điều này làm cho đáy lòng của Dương Bách Xuyên trầm xuống.  

Advertisement

Quả nhiên, chỉ thấy Nghiêm Tông Thanh nâng cây quạt trong tay lên, làm ra một tư thế cổ quái, trong miệng lẩm bẩm, sau đó há mồm gầm lên: “Phương Thốn Thiên Địa, Hỏa Long Xuất Sơn.”  

Dứt lời, chỉ thấy trên cây quạt của Nghiêm Tông Thanh có những đốm lửa toát ra, một giây sau lại tụ lại, sau đó hình thành một Hỏa Long cao ba thước, nhìn qua vô cùng thật, đây cũng không phải lần đầu ông ta thi triển ra Hỏa Long.  

Nếu không phải cái ngọn lửa 3 mét này đang lập lòe liên tục, Dương Bách Xuyên sẽ thật sự cho rằng đây là một con rồng thật. Điều làm cho Dương Bách Xuyên càng thêm lo lắng là hắn cảm nhận được một hơi thở cường đại đến mức làm thần hồn run rẩy.  

Chỉ thấy Hỏa Long được Nghiêm Tông Thanh thi triển neo gió lao về phía, dài đến chín trượng.  

Advertisement

Từ hơn một thước dài đến chín trượng, đây mới là chỗ cường đại của chiến kỹ thần thông này, trách không được Nghiêm Tông Thanh tự tin, không để Dương Bách Xuyên vào mắt.  

Hiển nhiên đây là thần thông chiến kỹ của Nghiêm Tông Thanh, thuộc về thần thông chiến kỹ cao giai hệ Hỏa, đặc biệt là khi nó được một cường giả Phân Thần cảnh như Nghiêm Tông Thanh thi triển ra, uy lực thực sự không tầm thường.  

Nhưng Dương Bách Xuyên cũng không sợ hãi, hắn vung kiếm lên: “Nhất kiếm nhất Hắc Liên, một hóa hai.”  

Hai đóa sen đen lại lần nữa lao về phía Nghiêm Tông Thanh, sau đó kiếm Đồ Long cũng xuất kích sát theo, lại tung ra một chiêu phong nhận.  

Hắn cũng không tin thi triển tận hai kiếm kỹ vẫn không thắng nổi chiến kỹ Hỏa Long của Nghiêm Tông Thanh.  

“Ầm ầm ầm ~”  

Tiếng nổ rung trời vang lên.  

Hai bên giao chiến, bộc phát ra năng lượng cường đại.  

Nghiêm Tông Thanh hừ lạnh.  

Sắc mặt của Dương Bách Xuyên biến đổi, hắn cảm giác được kiếm khí Hắc Liên của mình bị Hỏa Long của Nghiêm Tông Thanh hóa giải, trong lòng thầm giật mình, may mắn chính mình chuẩn bị trước, thi triển ra một chiêu phong nhận.  

Nhưng hắn vừa mới nghĩ như vậy, một tiếng long ngâm vang lên bên tai, ngay sau đó chỉ cảm thấy một sóng nhiệt cường đại ập vào trước mặt.  

“Phụt ~”  

Lồng ngực bị va chạm mạnh, may mắn giáp Nhật Nguyệt Càn Khôn hiện ra hộ chủ mới tránh được nguy hiểm bị xuyên qua thân thể, nhưng một kích này cũng làm hắn phun máu.  

Cả người bay ngược ra ngoài hơn 20 mét mới dừng lại.  

Trong lòng kinh hãi, chung quy hắn vẫn coi thường thực lực của phân thân này của Nghiêm Tông Thanh, mặc dù là phân thân nhưng lại có sức mạnh của Phân Thần cảnh sơ kỳ.  

Một chiêu thần thông chiến kỹ của người ta đánh lại hai thần thông kiếm kỹ của hắn, Dương Bách Xuyên biết đây là sự chênh lệch thực lực giữa hai người.  

Nếu dưới tình huống cùng một cảnh giới, Dương Bách Xuyên tin tưởng kiếm quyết Hắc Liên của mình sẽ phát huy ra được sức mạnh chân chính, hạ gục phân thân này của Nghiêm Tông Thanh trong nháy mắt.  

Tình huống hiện tại của hắn giống như một tiểu hài tử ba tuổi cầm trọng kiếm trong tay nhưng không phát ra được uy lực, không có cách nào khác, đều do cái đầu và lực lượng bị chênh lệch.  

Dương Bách Xuyên lau vết máu khóe miệng, chuẩn bị buông tay liều một phen, có được hay không phải xem ý trời.  

Trên tay xuất hiện một đan dược màu vàng, bên trên phủ kín hoa văn, đây là đan được được luyện chế từ phương pháp luyện đan《đan Tạo Hóa》của điện La Phù. Bởi vì khuyết thiếu linh dược luyện chế nên không luyện chế ra được đan Tạo Hóa chân chính, thật ra viên đan dược trong tay chính là một trong số các viên đan dược lần trước hắn luyện chế cho người của Vân Môn, giữ lại một lọ sáu viên để dùng trong trường hợp khẩn cấp.  

Hiện tại Dương Bách Xuyên chuẩn bị dùng đan Tạo Hóa để bù lại sự không đủ của sức mạnh của mình, hắn không phải nuốt một viên mà chuẩn bị nuốt hết sáu viên.  

“Ầm ầm ầm…”  

Hắn biết một viên đan Tạo Hóa không có tác dụng mấy với bản thân, điên cuồng nuốt hết sáu viên, đan dược vừa vào đã tan trong miệng, ầm ầm ầm nổ tung trong cơ thể, hóa thành linh khí khổng lồ.  

Cấp tốc vận chuyển Càn Khôn Tạo Hóa quyết.  

Nghiêm Tông Thanh đứng đối diện nhăn mày lại, ông ta cảm nhận được đan dược Dương Bách Xuyên chứa đựng một lượng linh khí khổng lồ ở bên trong. Nhìn thấy Dương Bách Xuyên nuốt hết sáu viên đan dược, không nhịn được lẩm bẩm: “Tự tìm được chết.”  

Trong lời nói có ý trào phúng, nhưng nói đi nói lại, trong lòng luôn cảm thấy không yên tâm, di chuyển dưới chân lao về phía Dương Bách Xuyên, chuẩn bị tốc chiến tốc thắng giết chết Dương Bách Xuyên.  

Vung cây quạt trong tay lên, một Hỏa Long hình thành.  

Nhưng lúc này trong lòng Dương Bách Xuyên lại cảm thấy có chút vui mừng, sau khi nuốt hết sáu viên đan dược, hắn cảm nhận được bình cảnh của Xuất Khiếu hậu kỳ phát ra tiếng vỡ vụn rất nhỏ.  

Hắn biết mình đánh cuộc chính xác.   

Bình luận

Truyện đang đọc