SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một là Lê Nặc, bởi vì bà có bản đồ La Phù nên có thể tìm được điện La Phù, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi, tìm được chưa chắc đã vào được, không có chìa khóa minh văn thì không thể vào.  

Hai là lão quỷ. Lão quỷ là sơn linh của nửa ngọn núi La Phù, tất nhiên biết vị trí của điện La Phù, nhưng ông ta muốn vào cũng không vào được. Không có thủ quyết pháp môn mà La Phù đạo quân để lại, không có chìa khóa minh văn thì cũng bó tay.  

Hiện tại Dương Bách Xuyên không muốn lãng phí thời gian ở chỗ này, hắn đoán là Hắc Hoa bà bà đã vào điện La Phù.  

Về vấn đề Hắc Hoa bà bà vào đó bằng cách nào, hẳn là bà ta có thủ đoạn riêng.  

Mặc dù điện La Phù thần bí, nhưng không có gì là tuyệt đối cả. Hơn nữa, lúc ở đạo cung, Hắc Hoa bà bà từng nói mình đã nghiên cứu La Phù nhiều năm, có thể là bà ta nắm giữ một số bí mật về núi La Phù, từ đó tìm được và tiến vào điện La Phù.  

Trước đó Dương Bách Xuyên không tìm thấy Hắc Hoa bà bà ở tám sơn động phù văn trong cung Pháp Bảo, bây giờ cũng không tìm thấy bà ta ở lục viện La Phù, khả năng duy nhất là bà già này đã vào trong điện La Phù.  

Điện La Phù liên quan đến lời hứa của Dương Bách Xuyên với La Phù đạo quân và sự sống chết của lão quỷ, Dương Bách Xuyên không dám lơ là, do đó hắn không định lãng phí thời gian ở lục viện nữa, mà muốn đến thẳng điện La Phù.  

Sau khi suy nghĩ thông suốt, Dương Bách Xuyên lên tiếng: "Lão quỷ, ngươi còn sống không?"  

Lúc trước lão quỷ bị thương nặng vì thay hắn đỡ đòn tấn công của bách quỷ trong cờ Chiêu Hồn của Bách Biến Thần Quân. Dương Bách Xuyên nghe thấy giọng nói của ông ta rất yếu, hắn không chắc đối phương có còn sống hay không.  

Tuy lão quỷ gọi hắn là thiếu chủ nhân, nhưng giữa hai người không có quan hệ khế ước thần hồn.  

Bởi vì Dương Bách Xuyên lấy được thông tin truyền thừa từ tàn hồn trong bia ngọc của La Phù đạo quân, cho nên lão quỷ mới chủ động gọi hắn là thiếu chủ nhân.  

Hai bên không có bất kỳ khế ước thần hồn nào nên Dương Bách Xuyên không cảm nhận được sự tồn tại của lão quỷ, lão quỷ phải chủ động tìm hắn mới được, vì vậy hắn mới dò hỏi lão quỷ có ở đây k hông.  

Nếu lão quỷ không trả lời, Dương Bách Xuyên sẽ đi tìm Lê Nặc. Tìm Lê Nặc mượn cuốn da thú cũng có thể tìm được vị trí của điện La Phù, nhưng làm như vậy thì phải dẫn theo Lê Nặc, mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp, Dương Bách Xuyên không muốn thế.  

May mà Dương Bách Xuyên gọi xong, lão quỷ nhanh chóng trả lời.  

"Thưa thiếu chủ nhân, lão hủ đây." Giọng nói của lão quỷ vẫn yếu như trước. Ông ta vừa dứt lời, thân hình cũng xuất hiện bên cạnh Dương Bách Xuyên. Ông ta vẫn luôn là hồn cổ ẩn trong bóng tối.  

"Ngươi đã khỏe chưa?" Dương Bách Xuyên hỏi lão quỷ.  

"Cảm ơn thiếu chủ nhân quan tâm, lão hủ có thể từ từ hồi phục. Thiếu chủ nhân muốn vào điện La Phù sao?" Lão quỷ hỏi.  

Dương Bách Xuyên nheo mắt nhìn đối phương: "Đúng là ta muốn vào trong điện La Phù, ta nghi ngờ Hắc Hoa bà bà đã vào đó, vì vậy không dám chậm trễ. Nếu ngươi không sao thì dẫn ta đến điện La Phù đi!"  

Thật ra Dương Bách Xuyên rất tò mò tại sao lần nào lão quỷ cũng biết suy nghĩ trong lòng mình. Hắn rất muốn hỏi, nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại. Ai cũng có bí mật riêng, chắc hẳn lão quỷ có thần thông nào đó, mà hắn cũng có bí mật của mình, cho nên không hỏi thì hơn.  

"Mời thiếu chủ nhân đi cùng lão hủ. Thật ra điện La Phù ẩn giấu bên ngoài lục viện, thiếu chủ nhân có ba chìa khóa minh văn, còn nắm giữ pháp môn do tổ sư gia truyền lại, vì vậy tiến vào điện La Phù không phải việc khó. Về phần Hắc Hoa bà bà, lão hủ cảm nhận được đúng là bà ta đã vào điện La Phù, chắc là có bí quyết nào đó.  

Năm xưa La Phù gặp kiếp nạn lớn, thật ra không phải toàn bộ đệ tử La Phù đều chết hết, vẫn còn một số đệ tử tinh anh trốn thoát ra ngoài La Phù. Vì lẽ đó, Hắc Hoa bà bà điều tra được vài bí mật của La Phù, có thể đi vào điện La Phù cũng không có gì lạ. Nhưng thiếu chủ nhân yên tâm, cho dù Hắc Hoa bà bà vào trong điện La Phù cũng không thể đến trung tâm điện La Phù, bởi vì ở đó có cấm chế do La Phù đạo quân đích thân thiết lập, không có pháp môn cấm chế của tổ sư gia thì không ai có thể đi vào trung tâm."  

Lão quỷ vừa bay về phía trước dẫn đường vừa giải thích những chuyện liên quan đến điện La Phù.  

Hai người một nói một nghe, thỉnh thoảng Dương Bách Xuyên lại hỏi một vài câu, bất tri bất giác hai người đã ra khỏi phạm vi lục viện La Phù.  

Lão quỷ đi tới một đỉnh núi mới dừng lại, chỉ vào một tảng đá to trên đỉnh núi và nói: "Thiếu chủ nhân, tảng đá cao chín trượng này tên là đá La Phù, hay còn gọi là đá Ngộ Đạo. Chỉ có trưởng lão các thế hệ của La Phù mới được lĩnh ngộ đại đạo dưới đá Ngộ Đạo. Nghe nói tảng đá Ngộ Đạo này là La Phù đạo quân chém trời có được, kết đọng cảm ngộ tu luyện của các đại trưởng lão La Phù trong suốt mấy vạn năm.  

Lĩnh ngộ thiên đạo dưới đá Ngộ Đạo có thể cảm nhận được những điều tâm đắc trong tu luyện của các đại trưởng lão bao đời, đó là điều đáng quý nhất. Ngoài ra, tảng đá Ngộ Đạo này cũng là cửa vào điện La Phù. Thiếu chủ nhân lấy chìa khóa minh văn ra mới có thể vào trong."  

Dương Bách Xuyên nhìn đá Ngộ Đạo, thầm nghĩ mình có nên lấy tảng đá Ngộ Đạo này đi không nhỉ?  

Rõ ràng đá Ngộ Đạo là nền tảng phát triển tông môn, kết đọng cảm ngộ tu luyện của các đại trưởng lão bao đời. Nó là kho tàng tu luyện. Xét từ một ý nghĩa nào đó, nó có giá trị không tưởng đối với sự phát triển của tông môn.  

La Phù vắng lặng suốt ba vạn năm, nhưng sự tồn tại của thế lực La Phù lại vượt xa ba vạn năm. Theo lời lão quỷ thì mấy vạn năm trước, La Phù cũng là một thế lực hùng mạnh ở Sơn Hải Giới. Trong lịch sử, ở La Phù từng xuất hiện hơn mấy nghìn người tu chân trên Xuất Khiếu kỳ, tu vi của cấp bậc trưởng lão còn cao hơn.  

Nếu tảng đá Ngộ Đạo này chứa điều tâm đắc trong tu luyện của các đại trưởng lão La Phù bao đời nay, thì nó chắc chắn là chí bảo.  

Dương Bách Xuyên định đợi đến lúc ra ngoài sẽ lấy đá Ngộ Đạo, mang về Vân Môn.  

Sau đó, Dương Bách Xuyên lấy chìa khóa minh văn ra. Sau khi hắn thúc giục chân khí, ba chiếc chìa khóa minh văn phát ra ánh sáng màu xanh đậm chiếu lên đá ngộ Đạo. Vô số phù văn lập tức hiện ra như nòng nọc, di chuyển trên đá Ngộ Đạo.  

Bình luận

Truyện đang đọc