SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Có phải thứ anh ta bảo mình dùng là loại thuốc sinh hóa nào đó không?  

Trời đất ơi, lẽ nào hôm nay mình không thể ra khỏi căn phòng này sao?  

Thoáng cái có vô vàn suy nghĩ lướt qua trong đầu Mục Tiểu Thải...  

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cô cảm thấy không đúng. Chủ tịch công ty ở ngay bên cạnh, Dương Bách Xuyên là Tổng giám đốc một bộ phận, đối với một nhân viên quèn như cô thì họ chính là nhân vật tai to mặt lớn, sao phải lừa gạt một nhân viên quèn chứ?  

Còn nữa, nếu Dương Bách Xuyên muốn hại người thì cũng không đến nỗi hành động vào ban ngày ban mặt thế này.   

Lẽ nào là thật?  

Lúc này Triệu Nam đã nhìn ra mục đích của Dương Bách Xuyên, đoán được thuốc trong tay anh hẳn là đan dược lấy từ giới võ cổ, Dương Bách Xuyên muốn tìm Mục Tiểu Thải để thí nghiệm thuốc mà thôi.  

Mục Tiểu Thải lo lắng.   

Nhưng Triệu Nam biết Dương Bách Xuyên tuyệt đối sẽ không hại người, anh tìm Mục Tiểu Thải là bởi vì trên mặt đối phương có bớt, thử nghiệm hiệu quả của đan dược có thể cho thấy kết quả rõ ràng.  

Triệu Nam tin tưởng Dương Bách Xuyên trăm phần trăm. Lần trước sau khi uống đan dược Dương Bách Xuyên cho, cô ấy cảm thấy thể chất tăng mạnh, ngày nào cũng tràn đầy tinh thần. Cô ấy còn cho Vượng Tử uống một viên đan dược, hình như nó ngày càng thông minh, chỉ số thông minh tương đương một đứa bé bốn năm tuổi.  

Vì vậy Triệu Nam biết viên đan dược của Dương Bách Xuyên chắc chắn là đồ tốt. Để xua tan nỗi lo lắng trong lòng Mục Tiểu Thải, cô ấy nói với Dương Bách Xuyên: "Nếu là dược mỹ phẩm thì em cũng muốn dùng một phần."  

Dương Bách Xuyên nghe Triệu Nam nói vậy thì sửng sốt, sau đó hiểu ra Triệu Nam đang giúp mình xua tan nỗi lo lắng của Mục Tiểu Thải. Anh mỉm cười gật đầu: "Em không nói thì anh cũng định cho em một viên."  

Dứt lời anh lấy hai viên đan Trú Nhan phiên bản thăng cấp trong lọ sứ nhỏ ra, đặt ở trước mặt Triệu Nam và Mục Tiểu Thải.  

Triệu Nam lập tức cầm đan Trú Nhan lên uống luôn, sau đó mới nói với Mục Tiểu Thải: "Cô đừng lo, chúng tôi sẽ không hại cô. Tôi có thể nói cho cô biết rằng cho dù có tiền cô cũng không mua được thuốc của Dương Bách Xuyên đâu. Nếu cô muốn xóa vết bớt trên mặt thì đây là cơ hội của cô đó, bỏ lỡ sẽ hối hận."  

Mục Tiểu Thải thấy Triệu Nam đã uống thuốc, hơn nữa đối phương nói như vậy rõ ràng là để xua tan nỗi lo lắng trong lòng mình, vì vậy lúc này cô đã bớt bồn chồn. Có cấp trên ở đây, cô không uống không được.  

"Tôi tin Chủ tịch và Tổng giám đốc Dương." Nói xong cô liền cầm một viên đan dược lên nuốt vào bụng.  

Sau đó, cô vén tóc bên trái ra cho Triệu Nam và Dương Bách Xuyên xem vết bớt của mình.  

Dương Bách Xuyên vừa nhìn là hiểu, cười ha ha nói: "Yên tâm đi, vết bớt của cô không lớn lắm, có thể xóa bỏ hoàn toàn. Bây giờ cô ngồi uống trà đi, nửa tiếng sau chúng ta sẽ xem hiệu quả. Tôi tặng cô một kỳ tích."  

Dương Bách Xuyên dùng linh thức kiểm tra vết bớt của Mục Tiểu Thải thì thấy không nghiêm trọng lắm. Anh biết bớt xuất hiện là do lúc mang thai người mẹ ăn thức ăn có thuộc tính quá mạnh sinh ra độc tố. Có một số vết bớt sẽ tự động biến mất sau khi đứa trẻ ra đời và trưởng thành, cũng có một số trường hợp nghiêm trọng vĩnh viễn không thể biến mất, tồn tại suốt đời giống như Mục Tiểu Thải.  

Nói cách khác, bớt cũng là một loại độc tố, mà đan Trú Nhan lại có công hiệu mạnh, chuyên loại bỏ các độc tố. Anh tin rằng chưa tới nửa tiếng, vết bớt có thể biến mất.

Bình luận

Truyện đang đọc