SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dương Bách Xuyên đỏ mặt thu hồi linh thức, trong đầu anh cũng lóe lên một suy đoán, nghĩ tới một khả năng.

Khi gặp Ruth, Dương Bách Xuyên cảm thấy khó bề tưởng tượng, dường như giữa anh và cô ta có cộng hưởng huyết mạch. Điều này khiến Dương Bách Xuyên cực kỳ kinh ngạc. 

Đến giờ anh vẫn chưa có con mà, cộng hưởng huyết mạch ở đâu ra? 

Sau đó anh chợt nhớ ra lúc trước trong cuộc giao chiến ở mộ Vũ Hầu, anh đã bắn một giọt máu vào trong cơ thể Ruth, nhưng cuối cùng vẫn để cô ta chạy thoát. 

Mà máu của anh không phải máu bình thường, anh dựa theo cách đối phó với chị em họ Lục lúc trước để đối phó với quỷ hút máu Ruth. Nói cách khác, nếu Ruth trúng chiêu tức là cô ta đã bị mình khống chế. 

Bây giờ xem ra Ruth không có khả năng luyện hóa máu của anh, trái lại ở trong cơ thể đã hình thành một loại khế ước kiểm soát, cho nên Dương Bách Xuyên mới cảm nhận được cộng hưởng huyết mạch. 

Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên mừng thầm. Nếu thật sự là như thế thì chẳng phải anh có thể khống chế Ruth sao? 

Đương nhiên chuyện này vẫn cần phải chứng thực. 

Hiện tại Dương Bách Xuyên không vội. Anh bưng cà phê lên uống một hớp, chờ quỷ hút máu Ruth xuống tầng. 

Vừa rồi anh dùng linh thức dò xét đã bị cô ta phát hiện, hơn nữa anh nhận thấy hình như Ruth đã mạnh hơn lần trước rất nhiều, cũng có khí tức của Tiên Thiên tầng chín. Điều này khiến Dương Bách Xuyên rất kinh ngạc. 

Lẽ nào quỷ hút máu cũng có thể thông qua tu luyện để nâng cao thực lực bản thân, hoặc là nói huyết mạch? 

Không lâu sau, âm thanh "cộp cộp cộp" vang lên. 

Bình luận

Truyện đang đọc