SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dứt lời Dương Bách Xuyên giơ tay chạm vào phong ấn của thông đạo truyền tống, thông đạo của trận pháp truyền tống Sơn Hải Giới hiện ra trước mặt mọi người.  

Trước cái nhìn chăm chú của hơn một trăm ba mươi võ cổ giả, mà hiện tại phải gọi là người tu chân, Dương Bách Xuyên tung chín viên linh thạch vào trận pháp. Ánh sáng trắng lập tức nở rộ, trận pháp truyền tống khởi động.  

"Thưa các vị, mỗi lần chín người vào trong trận pháp truyền tống. Chúng ta gặp lại ở thành Tán Tu Sơn Hải Giới." Dương Bách Xuyên ra hiệu cho mọi người đi vào trận pháp.  

Sau đó, chín người vào một lần, sau hơn mười lần, tất cả mọi người đều biến mất ở thông đạo.  

Advertisement

Đến lúc này, võ cổ giả trái đất đã bước vào võ đài Sơn Hải Giới.  

Sau khi mọi người rời đi, Dương Bách Xuyên đột nhiên thúc giục chân khí tung ra liên tiếp ba đòn thần thông Thủ Cốt Thông Tí Viên Hầu.  

Rầm rầm rầm!  

Sau ba tiếng nổ rung trời, trận pháp truyền tống Sơn Hải Giới ở rừng Hồ Dương trong sa mạc đã hoàn toàn bị phá hủy. Dù sao anh cũng không định rời đi từ nơi này, hiện giờ vẫn còn ít nhất hai thông đạo đi vào Sơn Hải Giới.  

Trong mắt Dương Bách Xuyên lóe lên tia sáng. Anh bước ra một bước, biến mất không còn tăm hơi.  

Mấy phút sau anh đã về tới phòng khách khu nhà chính Vân Môn.  

Dương Bách Xuyên vừa xuất hiện, lập tức cười ha ha nhìn mọi người trong phòng khách: "Mọi người chuẩn bị xong chưa? Nếu chuẩn bị ổn thỏa rồi thì chúng ta lên đường đến Sơn Hải Giới thôi."  

Lúc này, người thân bạn bè của mấy người phụ nữ, Lưu Tích Kỳ, Lý Đại Nghị, ông Vương dẫn theo Vương Kiêm Gia... đều đến rồi. Tổng cộng gần hai mươi người.  

Triệu Nam đi tới bên cạnh Dương Bách Xuyên và nói: "Không thấy Thanh Mai đâu!"  

"Không thấy ư? Cô ấy lưu luyến bên ngoại, lại đi tạm biệt rồi hả?" Dương Bách Xuyên sửng sốt hỏi.  

"Không phải. Hôm qua cô ấy mới từ bên ngoại về, nhưng hôm nay lúc tập hợp cô ấy lại không xuất hiện. Em đến phòng xem thử cũng không thấy người đâu, chăn lạnh ngắt, chắc là tối qua cô ấy đã ra ngoài, bây giờ nên về rồi mới phải. Em gọi điện thoại thì thấy tắt máy." Triệu Nam lo lắng nói.  

Sắc mặt Dương Bách Xuyên sa sầm. Anh hiểu rõ cô nhóc Bộ Thanh Mai kia, ngây thơ lương thiện, luôn là con ngoan trong nhà. Cô là người nhỏ tuổi nhất trong mấy người phụ nữ nên Dương Bách Xuyên rất nuông chiều cô. Anh hiểu Bộ Thanh Mai, cô tuyệt đối không phải loại người không biết nặng nhẹ.  

Thấy Triệu Nam lo lắng như vậy, Dương Bách Xuyên biết chắc là Bộ Thanh Mai đã xảy ra chuyện.  

Tâm trạng bỗng trở nên cáu kỉnh, anh hỏi Triệu Nam: "Em gọi điện cho nhà cô ấy chưa?"  

"Gọi được cho ai em đã gọi cả rồi, đều không có. Ngoài ra em còn liên lạc với chính phủ nhờ tìm người. Lão Kỳ và Đại Nghị cũng sai người Vân Môn đi tìm rồi, đến giờ vẫn chưa có tin tức." Triệu Nam suy nghĩ và làm việc rất chu toàn.  

Tim Dương Bách Xuyên đập thình thịch, trên người bất giác tỏa ra sát khí, anh gằn giọng nói: "Hôm nay tạm thời không đi nữa, mọi người ra ngoài tìm kiếm, vận dụng tất cả thế lực có thể sử dụng, nhất định phải tìm thấy Thanh Mai."  

Anh vừa dứt lời, Trần Bảy Roi chạy từ ngoài cửa vào: "Có tin tức của cô Thanh Mai rồi!"

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Trần Bảy Roi, mà Trần Bảy Roi vừa bước vào đã nhìn thấy Dương Bách Xuyên trở lại, hắn vội vàng bước tới: “Đệ tử Vân Môn chúng ta điều tra được, đêm qua cô Thanh Mai đã gặp một người phụ nữ tại quán cafe ở thị trấn, video giám sát đã được gửi tới.”  

Vừa nói, hắn vừa lấy ra một cái máy tính bảng, mở video đưa cho Dương Bách Xuyên xem.  

Sau khi mở video, Dương Bách Xuyên nhìn thấy Bộ Thanh Mai đang nói gì đó với một người phụ nữ đeo kính râm, nhìn dáng vẻ nói chuyện của cô có vẻ kích động, giống như rất tức giận với người phụ nữ đối diện.  

Mà người phụ nữ đeo kính râm kia mang lại cho Dương Bách Xuyên một cảm giác vô cùng quen thuộc, trông cũng quen mắt, nhưng vì đối phương đeo kính nên trong lúc nhất thời, anh cũng không nhận ra được là ai?  

Video giám sát không có âm thanh, vậy nên không nghe được hai người họ đang nói gì, được khoảng mấy phút thì hai người đứng dậy muốn rời đi.  

Ngay lúc người phụ nữ đeo kính râm đứng dậy rời đi, lúc ngang qua video giám sát, khoảng cách gần và hình ảnh rõ ràng hơn nhiều, trong đầu Dương Bách Xuyên đột nhiên nhớ tới một người.  

Dương Bách Xuyên không nhịn được, anh nhìn vào người phụ nữ đeo kính râm trong video lạc giọng nói: “Trương Thiến ~”  

Trong nháy mắt, hình ảnh trong đầu Dương Bách Xuyên rõ nét hơn nhiều, người phụ nữ đeo kính râm trong video giám sát rất giống với Trương Thiến, anh chắc chắn đây chính xác là cô ta.  

Vậy là đúng rồi, Trương Thiến và Bộ Thanh Mai là bạn tốt cùng quê, năm đó Trương Thiến cũng đi cùng Bộ Thanh Mai tới Vân Kỳ phỏng vấn..  

Khi ấy, Trương Thiến chỉ đơn giản là đi cùng mà thôi, còn Bộ Thanh Mai được Dương Bách Xuyên trực tiếp giữ lại, sau khi Trương Thiến biết được Dương Bách Xuyên là chủ tịch của Vân Kỳ thì cô ta cũng ở lại luôn.  

Cô Trương Thiến kia quá mưu mô và tham vọng, Dương Bách Xuyên cũng không thích nên đã sắp xếp cho cô ta làm lễ tân, hơn nữa còn dặn dò Lưu Tích Kỳ, Trương Thiến là người có dã tâm, chỉ cần dùng đúng người, miễn cô ta có năng lực thì anh cũng không để ý đến việc giao cho cô ta một chức vị trong công ty.  

Sự thật đã chứng minh, trong quá trình phát triển về sau của Vân Kỳ, Trương Thiến quả thật có năng lực, hơn nữa còn tìm được cho mình chỗ đứng trong Vân Kỳ.  

Bộ Thanh Mai có địa vị rất cao là thư ký chủ tịch của Vân Kỳ bởi vì cô là người được Dương Bách Xuyên xem trọng.

Bình luận

Truyện đang đọc