SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dù sao tướng quân trung niên cũng là Kim Đan hậu kỳ, cho dù phân tâm cũng phát hiện ra nguy hiểm cận kề. Huống hồ một kiếm này của Dương Bách Xuyên tuy nhanh nhưng lại là ám sát trực diện.  

"Hừ!" Mặc dù hơi vội vàng, song tướng quân trung niên không hề hoảng loạn. Gã lập tức lấy lại tinh thần, giơ đao đỡ kiếm của Dương Bách Xuyên.  

Tuy nhiên, ngay sau đó gã nhìn thấy Dương Bách Xuyên khẽ nhếch môi nở nụ cười lạnh lùng tựa như đã thực hiện được gian kế. Tướng quân trung niên cảm thấy không ổn, nhưng lại không phát hiện thấy điều gì bất thường. Hơn nữa lúc này gã phải ứng phó với một kiếm của Dương Bách Xuyên, cho nên không nghĩ nhiều nữa.  

Hiện tại tướng quân trung niên cực kỳ kiêng dè Dương Bách Xuyên, không dám khinh thường chút nào. Một mình giết sạch toàn bộ thân vệ ở đây chỉ trong mười hơi thở ngắn ngủi, e là ngay cả thành chủ đại nhân cũng khó mà làm được.  

Điều quan trọng nhất là tốc độ thân pháp của Dương Bách Xuyên nhanh như ma quỷ, khó lòng phòng bị. Thần thông cấp bậc này khiến thần kinh của tướng quân trung niên cực kỳ căng thẳng.  

Nhưng cũng may một kiếm này của Dương Bách Xuyên đâm từ chính diện, nếu đánh trực diện thì gã không sợ Dương Bách Xuyên.  

Keng!  

Đao và kiếm của hai người va vào nhau, phát ra âm thanh trầm đục, bùng phát sức mạnh cường đại.  

Tướng quân trung niên cười gằn. Tu vi của Dương Bách Xuyên kém gã, gã có thể dễ dàng đỡ một kiếm của đối phương. Sau đó tướng quân trung niên thúc giục chân khí mạnh mẽ phản kích Dương Bách Xuyên, chuẩn bị lấy mạng hắn.  

Tướng quân trung niên vừa mới vận chuyển chân khí thì nghe thấy Dương Bách Xuyên nhẹ nhàng thốt ra hai chữ: "Vảy rồng."  

Gã sửng sốt.  

Vảy rồng?  

Là cái gì?  

Ý nghĩ này vừa bật ra trong đầu, một giây sau tướng quân trung niên cảm thấy bụng tê rần, đan điền nổ tung, ý thức dần tiêu tán.  

Đến lúc này gã mới hiểu ra Dương Bách Xuyên đâm một kiếm chính diện chỉ là ngụy trang, đòn tấn công chân chính là vảy rồng. Có điều bây giờ gã mới hiểu ra thì đã muộn.  

Phụt!  

Một mảnh vảy to bằng bàn tay màu vàng lấp lánh đâm xuyên qua đan điền của tướng quân trung niên. Gã nhìn rất rõ, hai mắt trợn to, con ngươi phóng đại, cuối cùng hoàn toàn mất đi ý thức.  

Bộp!  

Thi thể của tướng quân trung niên đổ rầm xuống đất.  

Lúc này ánh mắt của Dương Bách Xuyên bình tĩnh như nước. Trước đó hắn đã giết một lèo gần một trăm thân binh, bây giờ lại giết chết tướng quân trung niên tu vi Kim Đan hậu kỳ, vậy mà cõi lòng chẳng may may gợn sóng. Hắn chưa từng nghĩ rằng mình là kẻ máu lạnh, bởi vì hắn biết ở nơi này mình không máu lạnh tàn nhẫn thì người chết chính là bản thân mình.  

Quả thật Dương Bách Xuyên giết tướng quân trung niên nhân lúc gã chấn động trước cái chết của gần một trăm thân binh, sau đó cố ý chém một nhát kiếm Đồ Long để ngụy trang, đây là hai bước đệm để phóng ra vảy rồng đánh lén lấy mạng tướng quân trung niên.  

Hiện tại hắn đã thành công giết chết một cao thủ Kim Đan hậu kỳ.   

Nếu đánh trực diện thì Dương Bách Xuyên cũng có thể giết Kim Đan hậu kỳ, nhưng không dễ, dù sao cũng cách hai cảnh giới nhỏ.  

Nhưng bây giờ hắn có thể giết cao thủ Kim Đan hậu kỳ là nhờ sử dụng tất cả con át chủ bài có thể lợi dụng. Từ khi bắt đầu tu luyện hắn đã chiến đấu vượt cấp rồi.  

Có thể giết chết tướng quân trung niên Kim Đan hậu kỳ cũng nằm trong dự liệu của hắn.  

...  

Dương Bách Xuyên vui,  u Dương Hải Đường buồn.  

Bà ta nhanh chóng phát hiện ra toàn bộ thân binh của phủ Thành chủ đã biến thành thi thể không đầu, người nào người nấy đều bị Dương Bách Xuyên cắt cổ chết. Hơn nữa, bà ta cũng thấy cảnh Dương Bách Xuyên giết tướng quân mạnh nhất dưới trướng mình.  

Yêu nghiệt? Quái thai?  

Hai từ này nhảy ra trong đầu  u Dương Hải Đường, không xua đi được.  

Mới rồi bà ta còn dùng chiến thuật biển người, thoắt cái bên cạnh chỉ còn lại hai tướng quân.  

u Dương Hải Đường chưa từng nghĩ tới một Kim Đan sơ kỳ có thể giết một Kim Đan hậu kỳ và gần một trăm người cùng cấp bậc.  

Cho dù là Kim Đan đại viên mãn như bà ta cũng khó mà làm nên chiến tích này.  

Vậy mà bây giờ Dương Bách Xuyên đã làm được.  

Giờ khắc này  u Dương Hải Đường càng thêm bực bội bất an, rất muốn xông tới giết Dương Bách Xuyên, nhưng tiếc là bị Bạch Khởi giữ chân. Mặc dù bên cạnh bà ta còn hai tướng quân Kim Đan hậu kỳ kéo chân Bạch Khởi, nhưng cũng chỉ tạo ra chút phiền nhiễu thôi, hoàn toàn không phải là đối thủ của Bạch Khởi, thậm chí còn không dám đối đầu trực diện với Bạch Khởi.  

Người đánh trực diện với Bạch Khởi vẫn là  u Dương Hải Đường.

Bình luận

Truyện đang đọc