SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dương Bách Xuyên và Thu Nhi đến Pháp lúc mười hai giờ đêm tính theo giờ Trung Quốc, thời gian cách nhau bảy tiếng, hiện tại ở Pháp mới có năm giờ chiều.  

Đương nhiên Thu Nhi vẫn luôn duy trì trạng thái ẩn thân, cô là một con át chủ bài xử lý nguy hiểm giúp chủ nhân, ở đất khách quê người, có thể cẩn thận bao nhiêu thì vẫn nên cẩn thận.  

Có được sự giúp đỡ của Ngô Nam, Dương Bách Xuyên ở Pháp cũng không tính là gà mờ, sau khi ra khỏi sân bay, từ xa anh đã trông thấy một tấm bảng chữ Hán viết tên của anh, đón tiếp anh là một người đàn ông trung niên khoảng hơn ba mươi tuổi, không cần hỏi thì anh cũng đoán được, anh ta là thành viên của tổ chức tình báo Thần Long Đàm.  

Sau khi hai người gặp mặt, đối chiếu thân phận, anh ta giới thiệu: “Dương tiên sinh, anh cứ gọi tôi là lão Lý được rồi, chúng ta tới khách sạn trước, anh nghỉ ngơi cho tốt, sau đó tôi sẽ báo cáo tình hình cho anh biết.”  

“Được, vất vả rồi.”  

Lên xe xong, lão Lý chạy thẳng tới khách sạn.  

Lão Lý đã sắp xếp xong tất cả mọi thứ, điều này khiến Dương Bách Xuyên bớt không ít công sức, cũng biết đây là do Ngô Nam cố ý nhắn nhủ.  

Sau khi tới khách sạn, hai người ngồi xuống, Dương Bách Xuyên hỏi: “Chuyện của Liễu Linh Linh điều tra đã có kết quả chưa?”  

“Ba ngày trước, kết quả điều tra của chúng tôi cho biết, Lưu Linh Linh nhận được lời mời từ một người bạn ở Pháp, cũng chính là giáo viên của cô ấy, bọn họ tới tòa lâu đài của gia tộc Dracula ở ngoại ô, đã ba ngày rồi vẫn chưa ra ngoài, người của chúng tôi không vào trong được, đây là tài liệu chi tiết, anh xem đi ~” Lão Lý lấy một tập văn kiện từ túi ra đưa cho Dương Bách Xuyên.  

“Ngoài ra Dracula là một gia tộc vô cùng thần bí, ở nghe nói bọn họ có thế lực rất lớn ở Paris, thời gian chúng tôi tới đây cũng chưa lâu, cụ thể chính xác như thế nào thì tôi cũng không rõ lắm.” Lão Lý bổ sung thêm.  

“Gia tộc quỷ hút máu, các anh không điều tra được là đương nhiên rồi ~”  Trong lòng Dương Bách Xuyên nói thầm hai câu.  

“Được rồi, tiên sinh có sắp xếp gì thì gọi điện thoại cho tôi, tôi cũng ở khách sạn này, đợi lệnh 24/24.”  

Nói xong, lão Lý bước ra ngoài rồi đóng cửa lại, mệnh lệnh mà anh ta nhận được là phải phối hợp với Dương Bách Xuyên trong mọi hành động.  

Đợi sau khi lão Lý ra ngoài, Dương Bách Xuyên nhìn chiếc ghế sofa trống phía đối diện rồi nói: “ Thu Nhi, em hiện thân đi ~”  

Dứt lời, hình dáng Thu Nhi đã xuất hiện trên chiếc ghế sofa.  

“Chủ nhân, lão Lý này đáng tin không?” Ngô Mặc Thu nói.  

“Anh ta là người của Ngô Nam, sẽ không có vấn đề gì đâu, đợi màn đêm nước Pháp buông xuống, chúng ta sẽ đi thăm dò lâu đài của gia tộc quỷ hút máu.” Dương Bách Xuyên lật tài liệu trong tay rồi nói.  

“Vâng ~” Chủ nhân, anh nói quỷ hút máu với tu chân giả khác nhau chỗ nào?” Ngô Mặc Thu tò mò hỏi.  

Trong đầu Dương Bách Xuyên hồi tưởng lại hình ảnh anh và Ruth chạm mặt nhau, anh nói: “Đúng là khác với võ cổ giả và tu chân giả, sức mạnh tích trữ bên trong cơ thể chúng ta đều chuyển hóa từ linh khí của đất trời, còn sức mạnh của bọn họ là từ máu, tốc độ nhanh như ma quỷ, không thua gì quỷ tu đâu, đi ban đêm phải cẩn thận một chút, tinh thần lực của quỷ hút máu cũng rất mạnh, không thể coi thường được.”  

“Chủ nhân yên tâm, em sẽ chú ý, à đúng rồi, đồ vật Ngô Nam nhờ chủ nhân tìm cũng ở gia tộc Dracula sao?” Ngô Mặc Thu hỏi.  

“Đúng là gia tộc Dracula, dựa vào manh mối mà Ngô Nam cung cấp, đây là một   của Phật giáo, món đồ này đang ở gia tộc Dracula, nếu như thật thì chúng ta sẽ lấy nó về giúp Ngô Nam.” Ánh mắt Dương Bách Xuyên lóe lên tia sáng.  

Từ sau cuộc chiến tranh nha phiến, vô số quốc bảo di vật văn hóa của Trung Quốc đã bị đưa ra nước ngoài, nước Pháp cũng không ngoại lệ, vậy nên hiện tại một gia tộc nào đó sưu tầm quốc bảo của Trung Quốc, Dương Bách Xuyên cũng không lấy làm ngạc nhiên lắm.  

Điều anh cảm thấy hứng thú đó là Ngô Nam, đường đường là đàm chủ của Thần Long Đàm, vì sao nhất định phải tìm một bức tranh, bức tranh Đôn Hoàng Phi Tiên này chắc chắn không hề đơn giản.  

Nhưng anh cũng muốn tới kho sưu tầm của gia tộc Dracula xem thử.  

Hiện tại, Liễu Linh Linh chắc chắn là bị lừa tới đó, trên danh nghĩa là làm khách nhưng chẳng ai biết rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.  

Lúc trước, Ruth đã từng đe dọa anh, cô và Liễu Linh Linh là bạn bè, sẽ không làm tổn thương tới cô ấy, vì vậy Dương Bách Xuyên đoán, nếu người mời Liễu Linh Linh tới lâu đài kia là Ruth, tạm thời chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì.  

Dương Bách Xuyên không hiểu rõ về gia tộc quỷ hút máu, vậy nên anh quyết định, tối nay sẽ tới đó thăm dò một chút, dù sao thì cẩn thận vẫn tốt hơn.  

Khi Dương Bách Xuyên đang tán gẫu với Ngô Mặc Thu trong phòng khách, màn đêm đã buông xuống từ bao giờ, điện thoại trong phòng khách đột nhiên vang lên, Dương Bách Xuyên cho là lão Lý, anh tiện tay nghe máy: “Alo, lão Lý, thời gian còn sớm…”  

“Haha, Dương tiên sinh, tôi không phải lão Lý nha, chào mừng anh tới Châu  âu làm khách ~”  

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của một người phụ nữ, cô ta nói tiếng Trung Quốc có chút kém, nhưng Dương Bách Xuyên lập tức đứng dậy, giọng nói này rất quen thuộc, trong đầu anh hiện lên cái tên quỷ hút máu Ruth. 

Bình luận

Truyện đang đọc