SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Mạc Đông Thiên nói khoác mà không biết ngượng còn chưa dứt lời đã cảm giác được trên người không được bình thường, ngay sau đó bụng dưới truyền đến từng cơn quặn đau, mùi thịt nướng bay ra.  

Ông ta cúi đầu nhìn, chỉ thấy bụng mình xuất hiện động lửa, cơ thể giống như tờ giấy bị đốt thủng, ngã xuống đất trong tiếng kêu thảm thiết.  

Biến hóa trên người Mạc Đông Thiên là do Dương Bách Xuyên dùng Chân Nguyên Ly Hỏa tập kích.  

Anh đi qua nhặt Đồ Long Kiếm nhặt, nhìn Mạc Đông Thiên nhanh chóng bị Chân Nguyên Ly Hỏa đốt thành tro tàn.  

Anh lợi dụng lòng tham Đồ Long Kiếm của Mạc Đông Thiên, cố ý lộ ra sở hở để đối phương cướp đoạt Đồ Long Kiếm, khoảnh khắc ông ta thành công thả lỏng cảnh giác, vỗ nhẹ một chưởng chứa sẵn Chân Nguyên Ly Hỏa lên bụng dưới Mạc Đông Thiên, đốt rụi cơ thể ông ta.  

Chân Nguyên Ly Hỏa là pháp thuật chỉ có Tu Chân giả mới có thể sử dụng, lửa thường không thể so sánh được, chưa tới mười hơi thở đã lấy mạng già của Mạc Đông Thiên.  

Ngay lúc Mạc Đông Thiên phát ra tiếng kêu thảm thiết, tại chiến trường cách đó trăm mét, Độc Cô Vô Tình vẫn lấy một địch bốn, mặc dù không thua nhưng cũng đã xuất hiện dấu hiệu rơi xuống hạ phong.  

Trần Bách Vạn nghe thấy tiếng gào của Mạc Đông Thiên, liếc mắt nhìn qua, trong lòng lập tức chấn động. Anh ta chỉ thấy cơ thể Mạc Đông Thiên bắt đầu cháy hừng hực, chớp mắt đã ngã xuống, trong khi đó Dương Bách Xuyên lại yên lành chẳng có chuyện gì.  

Tuy rằng ngọn lửa trên người Mạc Đông Thiên khá kỳ quặc nhưng việc ông ta táng thân trong biển lửa khiến Trần Bách Vạn cô vùng giận dữ. Phân khu Tây Bắc là anh ta chung tay xây dựng với Mạc Đông Thiên, bây giờ thấy bạn nối khố đã chết khiến lửa giận trong lòng Trần Bách Vạn bốc cao ngút trời.  

Lúc này dưới tay cũng sinh ra ác ý, hai Ám Kình tầng tám cộng thêm hai Ám Kình tầng bảy, bốn chọi một, thế mà mới đánh ngang tay với Độc Cô Vô Tình, trận chiến này đúng là uất ức.  

Trần Bách Vạn không thể hiểu nổi, tại sao đều là Ám Kình tầng tám mà Độc Cô Vô Tình lại mạnh như thế?  

Càng nghĩ càng bế tắc, một tên Ám Kình tầng ba nho nhỏ như Dương Bách Xuyên, sao có thể giế t chết Phó đường chủ Mạc Đông Thiên?  

Dao găm trong tay tung hết toàn lực, lập tức tạo thành một kẽ hở trong chiêu của Độc Cô Vô Tình.  

Đúng lúc này, Trần Bách Vạn bỗng nói với gã che mặt Ám Kình tầng tám kia: "Thiên Dã tiên sinh, bắt Dương Bách Xuyên." Giọng điều tràn đầy sát khí.  

Nếu không phải Độc Cô Vô Tình cứ cuốn lấy mình, Trần Bách Vạn đã tự tay đi giết Dương Bách Xuyên rồi.  

Hiện tại anh ta nảy sinh ác ý chống lại áp lực của cô, khiến gã áo đen có thời gian rảnh đi đối phó với Dương Bách Xuyên.  

Sau khi Dương Bách Xuyên gi ết chết Mạc Đông Thiên thì vội vàng đi về phía Hầu Đậu Đậu, dùng chân khí kiểm tra, anh lập tức vừa hoảng sợ vừa tức giận.  

Dùng chân khí thăm dò, anh phát hiện tay chân Hầu Đậu Đậu đều bị người ta cứng rắn bẻ gãy, hơi thở vô cùng yếu ớt.  

Điều này làm cho lửa giận trong lòng Dương Bách Xuyên dấy lên ngùn ngụt, đúng lúc này, trong tai vang tiếng gào của Độc Cô Vô Tình phía xa xa: "Tiên sinh cẩn thận!"  

Dương Bách Xuyên thu Hầu Đậu Đậu vào trong bình Càn Khôn, vừa quay đầu lại đã gã áo đan  Ám Kình tầng tám kia đang lao về phía mình.  

Lúc đối phương cách anh chừng mười mét, trong bóng tối bỗng nhiên lóe lên tia sáng trắng, ngay lập tức truyền tới linh thức của anh. Lại là ám khí, một loại ám khí phi tiêu thường gặp trong phim điện ảnh Nhật Bản, bề ngoài giống như những ngôi sao.

Đối mặt với ám khí của người mặc đồ đen, cuối cùng linh thức tu chân giả của Dương Bách Xuyên cũng phát huy sức mạnh kinh khủng.

Bình luận

Truyện đang đọc