SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dương Bách Xuyên thấy Triệu Nam lo lắng cho mình, trong lòng rất cảm động, anh đứng dậy bước lại gần cô ấy, duỗi tay nắm lấy tay của Triệu Nam nói: "Yên tâm, tất cả đều có anh ở đây."  

Giây phút Triệu Nam nghe thấy lời này của Dương Bách Xuyên, trong lòng chỉ cảm thấy an tâm và yên bình không hiểu nổi, dịu dàng hỏi: "Anh đã nói gì với anh họ của em thế, sao em thấy anh ấy có vẻ hơi chật vật nhỉ?"  

Dương Bách Xuyên cười tủm tỉm: "Anh dạy bảo anh ta mấy câu, để anh ta biết cách làm người thế nào, ừ, dạy vài phút thôi, ha ha…"

Dương Bách Xuyên và Triệu Nam trò chuyện trong chốc lát, làm cho tâm trạng của Triệu Nam tốt hơn rất nhiều.  

Dương Bách Xuyên hào hùng nói với cô ấy, mọi chuyện đã có anh ở đây lo rồi, làm trong lòng Triệu Nam có cảm giác rất an toàn, cũng lấy lại lòng tin của nữ tổng giám đốc bá đạo.  

“Em chờ đã, anh có quà muốn tặng cho em.” Nói xong, không đợi Triệu Nam nói gì, anh đã lập tức đi ra ngoài.  

Thật ra là trở về phòng làm việc của anh, lấy từ không gian bình Càn Khôn ra một viên “đan Tạo Hóa Sinh Cơ” mà anh đã chuẩn bị cho cô ấy, thêm một viên “đan Linh Thú” để Triệu Nam cho Vượng Tử của cô ấy dùng.  

Đối với một người một chó đã thay đổi số phận của anh, đây chỉ là một phần báo đáp.  

Bí mật về bình Càn Khôn tốt nhất không thể cho bất luận kẻ nào biết, quá mức gây sốc, để người khác biết chính là hại người hại mình.  

Sau khi chờ Dương Bách Xuyên đi ra ngoài, trong lòng Triệu Nam mang theo chút ngọt ngào, hôm nay cô ấy bị anh họ đến yêu cầu về nhà họp gia tộc, lần này trở về cô ấy biết nhất định sẽ trở thành bình hoa, muốn xoay chuyển cục diện sẽ rất khó khăn.  

Chuyện bức tranh cổ bị mất, Triệu Nam cũng nghi ngờ có phải là người trong gia tộc cố ý sắp xếp không, chính vì khiến cô ấy thất bại thảm hại trên thương trường, sau đó ngoan ngoãn về nhà kết hôn với Diệp Khai, trở thành vật hi sinh của hai nhà họ Triệu và nhà họ Diệp.  

Cũng may, hôm nay Dương Bách Xuyên xuất hiện, làm cho anh họ cường thế lại chật vật bỏ chạy, tuy rằng không biết hai người đã nói gì, nhưng rất rõ ràng là Dương Bách Xuyên đã chiếm thế thượng phong.  

Sau khi hỏi lý do, cô ấy thấy Dương Bách Xuyên chỉ nói qua loa, thông minh như cô ấy tự nhiên cũng không hỏi nhiều, có đôi khi chuyện của đàn ông, phụ nữ không nên quan tâm thì mới là cách làm thông minh.  

Ngay từ lúc hứa hẹn với Dương Bách Xuyên, cô ấy đồng ý làm bạn gái của anh cũng chỉ là nửa đùa nửa thật, nhưng đến bây giờ, Triệu Nam bỗng nhiên phát hiện hình như cô cảm thấy rất hứng thú với Dương Bách Xuyên.  

Nghe Dương Bách Xuyên nói có quà muốn tặng cho cô ấy, điều này khiến trong lòng cô ấy rất ngọt ngào.  

Từ nhỏ đến lớn cô ấy đã nhận được không ít quà tặng, nhưng có thể khiến cô ấy cảm thấy hứng thú lại rất ít, hoặc là nói phải xem người tặng quà là ai?  

Còn về quà tặng thật sự cũng chỉ là vật thứ yếu.  

Chỉ chốc lát sau, Dương Bách Xuyên đã quay lại, trong tay cầm hai cái hộp nhỏ, cái hộp này rất nhỏ giống như là hộp nhỏ đựng nhẫn.  

Lúc Triệu Nam nhìn thấy cái hộp nhỏ trong tay anh, đột nhiên trong lòng nhảy dựng lên, trong đầu không hiểu sao nghĩ đến: “Anh ấy không phải là muốn cầu hôn mình chứ? Nếu anh ấy cầu hôn mình thật thì mình nên làm cái gì bây giờ?”  

Trái tim Triệu Nam đập thình thịch, trong nháy mắt rất bối rối.  

Lúc này Dương Bách Xuyên đi tới, chỉ thấy được trên mặt cô ấy có chút ửng đỏ, anh cũng không suy nghĩ nhiều mà ngồi ở trước mặt cô ấy mở hai cái hộp nhỏ ấy ra.

Bình luận

Truyện đang đọc