SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng tôi đã bàn bạc với Vương Kiêm Gia để xử lý chuyện này, tin tưởng có thể ổn định, cậu đừng động, vội chuyện của cậu đi.”  

Lưu Tích Kỳ nói như vậy, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn nhìn ra lo lắng trong mắt anh ta.  

“Được rồi, không cần thuê mặt bằng office building, trực tiếp đi Yến Kinh mua tòa nhà, ngày mai tôi giải quyết vấn đề tài chính cho cậu.” Dương Bách Xuyên nghĩ đến trong hồ Càn Khôn còn rất nhiều nguyên thạch, bên trong đều chứa linh khí, sau khi bán đi chắc cũng đủ để Lưu Tích Kỳ lo tài chính.  

Hơn nữa bây giờ trong tay anh có linh thạch, không cần phải dùng linh khí trong những nguyên thạch có được ở đổ thạch để dự phòng nữa.  

“Được, tôi về trước, ngày mai chúng ta nói tiếp, công ty còn một đống chuyện lớn cần giải quyết.” Lưu Tích Kỳ nói.  

“Được, cậu về đi.”  

Sau khi Lưu Tích Kỳ rời đi, Dương Bách Xuyên đang định tìm đạo trưởng Phương để nói về chuyện luyện đan, đúng lúc này điện thoại vang lên, cầm lên thì thấy Độc Cô Hối gọi đến.  

“A Hối, có chuyện gì vậy?” Dương Bách Xuyên hỏi.  

Trong điện thoại, Độc Cô Hối ấp úng nói: “Sư phụ... Cái đó, có thể chuyển cho con một ít tiền không, bên chỗ con đại trưởng lão ra chút chuyện, không đủ tiền dùng.”  

Dương Bách Xuyên nghe thấy Tửu Tiên lão đầu ra vấn đề, trong lòng cả kinh nói: “Sao lại vậy? Không phải bảo hai người các cậu dẫn đi ra ngoài tắm rửa một cái sao? Tại sao còn xảy ra chuyện, tiền không đủ dùng là bao nhiêu, tắm rửa một cái thôi sao có thể thiếu tiền?”  

Trong điện thoại Độc Cô Hối nghe thấy giọng điệu sốt ruột của sư phụ Dương Bách Xuyên, vội vàng nói: “Sư phụ yên tâm, đại trưởng lão không phát bệnh, không có việc gì, chính là.... Chính là..... Cái đó ~”  

“Rốt cuộc là sao, nói?” Nghe thấy Độc Cô Hối ấp a ấp úng, Dương Bách Xuyên hét to, nói.  

“Vâng vâng vâng, con nói, sư phụ, chuyện là vầy. Chúng con dẫn đại trưởng lão đi tắm sauna, sau đó... Sau đó ngài ấy đặt hết tất cả các loại phục vụ của trung tâm tắm rửa. Nghĩa là đại trưởng lão muốn dịch vụ trọn gói, hơn nữa, ngài ấy ghét bỏ nhiều người, con liền đặt bao hết, kết quả tiền trên người không đủ ~” Trong điện thoại, Độc Cô Hối yếu ớt nói.  

“Cái gì? Dịch vụ trọn gói?” Dương Bách Xuyên đen mặt, anh cũng từng nghe nói qua dịch vụ tắm rửa trọn gói của trung tâm tắm rửa.

Dương Bách Xuyên cũng biết mình quên đưa tiền cho Độc Cô Hối ra ngoài dùng, nhưng đây không phải vấn đề tiền bạc mà là vấn đề của chính bản thân Tửu Tiên lão đầu.  

Sau khi chào hỏi mọi người, Dương Bách Xuyên lái xe đến thẳng trung tâm spa.  

Lão đầu này luôn khiến người ta lo lắng.  

Hơn mười phút sau, Dương Bách Xuyên đã đến trung tâm spa. Sau khi xuống xe, anh lấy một chiếc cặp táp da từ không gian bình Càn Khôn ra. Đây là tiền mặt anh chuẩn bị sẵn phòng khi sử dụng bên ngoài.  

Từ xa anh đã trông thấy Vương Tông Nhân đang chờ ở cửa trung tâm spa. Nhìn từ bên ngoài, trung tâm Tây Vực này không phải loại hình cao cấp, chỉ thuộc tầm trung thôi.  

Tiêu tốn bao nhiêu tiền mà khiến Độc Cô Hối phải gọi điện xin giúp đỡ chứ.  

Bình luận

Truyện đang đọc