SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

"Các ngươi có phần thưởng gì?" Trịnh Bân Bân mỉm cười hỏi.  

Hầu Đậu Đậu cười he he: "Ta có một vò rượu Khỉ nghìn năm năn nỉ xin từ trưởng lão, lấy nó làm phần thưởng đi."  

Dương Bách Xuyên nở nụ cười: "Ta có ba quả linh đào làm phần thưởng."  

Ba người cười cười nói nói, quyết định tiền thưởng thi đấu.  

Advertisement

Đương nhiên điều quan trọng nhất là đặt việc tôi luyện thân thể lên đầu, mọi người đều hiểu thật ra đây chỉ là một hình thức cổ vũ lẫn nhau.  

Hầu Đậu Đậu cho rằng mình có thân Viên Hầu, nhất định là người có nhục thể mạnh mẽ nhất trong ba người.  

Trịnh Bân Bân lại cho rằng mình đã dung hợp phân thân thuần dương của tổ tiên, cơ thể mình mạnh mẽ nhất trong ba người. Nàng đưa ra phần thưởng là để cổ vũ Dương Bách Xuyên và Hầu Đậu Đậu.  

Còn Dương Bách Xuyên thì không nghĩ giống hai người. Thân thể của hắn là nhục thể cảnh giới Kim Cương trong lời nói của sư phụ, tràn đầy sức mạnh, gân cốt còn mạnh ngang linh khí bình thường, tất nhiên sẽ không yếu. Nhưng hắn cũng biết sau khi Trịnh Bân Bân dung hợp phân thân thuần dương, nhục thể của nàng ta chắc chắn mạnh hơn hắn. Dương Bách Xuyên cho rằng trong ba người, Hầu Đậu Đậu rơi vào thế yếu.  

Ba người nhìn nhau mỉm cười, sau đó xông lên vèo vèo vèo, nháy mắt đã chui vào trong thác nước.  

Sau khi vào trong thác nước, ba người phải dựa vào bản lĩnh và thủ đoạn của mình, không ai giúp được ai.  

Dương Bách Xuyên vừa chui vào, lập tức cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, quên mất tiêu chân khí hộ thể bị nước giội ướt. Ngoài ra còn có trọng lực lớn, cả người như bị một ngọn núi lớn đè lên.  

Hắn đã nghĩ tới trọng lực, nhưng không ngờ trọng lực lớn ngoài sức tưởng tượng. Dương Bách Xuyên bất cẩn, suýt thì tuột tay rơi xuống. Hắn vội vàng truyền chân khí vào hai tay, cắm chặt vào vách núi để trụ vững cơ thể.  

Cho dù như vậy, hắn vẫn bị áp lực nặng nề của nước đẩy rơi. Mười ngón tay cắm vào vách núi, đá vụn rơi xuống.  

Môi trường thế này nằm ngoài dự đoán của Dương Bách Xuyên. Hiện tại hắn rất bội phục ba lão quái vật chuyển tu đã đi trước. Lúc trước hắn thấy tốc độ của cả ba người rất nhanh, di chuyển rất dễ dàng thoải mái, thoáng cái đã không còn tăm hơi.  

Lúc này tự mình trải nghiệm mới cảm nhận được sự đối lập. Dương Bách Xuyên thầm than trong lòng: "Ba lão quái vật chuyển tu đều biến thái."  

Từ việc leo lên thác nước cũng có thể so sánh thực lực tu vi. Hắn còn kém xa ba lão quái vật chuyển tu.  

Thiết nghĩ Địa Tiên Hóa Thê Lương càng đáng gờm hơn.  

Dương Bách Xuyên không khỏi lo lắng về điều này.  

Trong lúc hắn suy nghĩ, Trịnh Bân Bân và Hầu Đậu Đậu đã bắt đầu leo lên.  

Giống với suy nghĩ của hắn, quả nhiên tốc độ của Trịnh Bân Bân nhanh hơn một chút. Hầu Đậu Đậu chiếm ưu thế bẩm sinh, sử dụng cả tứ chi nhưng tốc độ vẫn chậm hơn Trịnh Bân Bân.  

Dương Bách Xuyên cười khổ trong lòng: "Xem ra mình mới là người yếu nhất."  

Đương nhiên hắn chỉ cảm khái vậy thôi, khi thật sự dốc toàn sức thì tốc độ của hắn không chậm hơn hai người kia.  

Nhưng lúc này Dương Bách Xuyên lại muốn ở trong thác nước trải nghiệm uy thế của thác nước treo ngược chân trời như thiên hà, hi vọng có thể tăng cường Khí Thế Chi Tâm của mình, đẩy thần thông kiếm thuật lên một bậc, lấy việc rèn luyện làm chủ.  

Nghĩ như vậy, hắn chuyển chân khí trong cơ thể vào hai bàn tay, đuổi theo Hầu Đậu Đậu và Trịnh Bân Bân.  

Nhưng Dương Bách Xuyên vừa mới di chuyển lên trên, giọng nói của sư phụ Vân Thiên Tà lập tức vang lên trong đầu: "Thằng nhóc thúi đừng dùng chân khí, dùng sức mạnh cơ thể leo lên đi."  

Nghe sư phụ nói vậy, Dương Bách Xuyên trợn to mắt: "Lão già chết tiệt, người điên rồi sao? Trên người con như cõng một ngọn núi lớn, vận chuyển chân khí toàn thân leo lên còn cảm thấy mệt, vậy mà người lại bảo con không dùng chân khí, thế thì leo lên kiểu gì?"  

"Thằng nhóc thúi không được nghi ngờ vi sư. Nơi này có pháp tắc trọng lực của Địa Tiên, tuy không nguy hiểm nhưng cộng thêm thác nước treo ngược này chính là bãi rèn luyện tự nhiên đấy.  

Thác nước chảy xiết là búa sắt tự nhiên, mà con là một tảng đá. Trong môi trường này, nếu có thể kiên trì đột phá cực hạn trước đây thì nhục thể của con sẽ bước vào cảnh giới Sinh Tử.  

Nhục thể cảnh giới Sinh Tử là nhục thể mỗi tu sĩ đều khao khát. Nếu không phải con đã rèn luyện nhục thể đến Kim Cương Nhục Thể thì cho dù con muốn rèn luyện cảnh giới Sinh Tử cũng chẳng được.  

Bớt nói nhảm đi, làm theo lời sư phụ. Rất nhiều năm rồi bình cảnh Kim Cương Nhục Thể của con không có động tĩnh, đây là đạt đến bình cảnh rồi. Nhân cơ hội này con hãy tôi luyện nhục thể, phá bình cảnh Kim Cương Nhục Thể. Nếu có thể đột phá, bước vào cảnh giới Sinh Tử Nhục Thể thì vô cùng có lợi."  

Vân Thiên Tà gần như ra lệnh cho Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên bất đắc dĩ nói: "Lão già chết tiệt, dù sao người cũng phải nói cho con biết cảnh giới Sinh Tử là gì chứ?" 

Bình luận

Truyện đang đọc