SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Sau khi Dương Bách Xuyên nói rõ với Thân Đồ Thạch những tình huống có thể sẽ xảy ra trong quá trình chữa trị, anh đi vào trong lều lớn lấy ngân châm từ trong bình Càn Khôn ra bắt đầu chữa trị.  

Sau khi Miêu Mậu Thiên thấy Dương Bách Xuyên lấy ngân châm ra thì lập tức sững sờ, trong lòng ngược lại thở phào một hơi, lẩm bẩm một câu: "Giả vờ giả vịt!"  

Đối với vấn đề kinh mạch của Thân Đồ Thạch, năm đó Miêu Mậu Thiên đã biết rõ tình huống. Vốn dĩ ông ta cho rằng Dương Bách Xuyên sẽ dùng phương pháp trị liệu gì đặc biệt, không ngờ rằng lại lấy ra ngân châm.  

Miêu Mậu Thiên lập tức muốn cười, nếu là thể chất của người bình thường, có lẽ dùng ngân châm sẽ có tác dụng, nhưng Thân Đồ Thạch là võ cổ giả, hơn nữa trước khi kinh mạch xảy ra vấn đề còn là võ cổ giả Tiên Thiên tầng tám, há có thể trị khỏi bằng ngân châm?  

Đúng là một chuyện buồn cười.  

Trong lòng Miêu Mậu Thiên lập tức coi thường y thuật của Dương Bách Xuyên hơn mấy lần.  

Ông ta cười thảo luận với mấy người Mộc Đạo Nhiên bên cạnh, trong ngôn từ tràn đầy châm chọc.  

Người vây xem cũng bị loại ngân châm này của Dương Bách Xuyên làm cho sững sờ.  

"Không phải là Dương điên dựa theo phương pháp châm cứu bình thường chứ? Thế không phải là trò cười sao?"  

"Còn không phải à, mấy năm nay cha con Thân Đồ cầu y khắp nơi nhưng đều không có kết quả gì, nếu ngân châm mà trị khỏi được thì đã trị từ lâu rồi."  

"Xong đời rồi, nhất định Dương Bách Xuyên sẽ thất bại."  

"Vốn cho rằng Dương điên dám khiêu chiến với Miêu Thánh Thủ thì hẳn phải có chút tài năng, bây giờ xem ra chỉ là vịt chết còn mạnh miệng, cố gắng giữ sỉ diện mà thôi!"  

"Ai nói không phải chứ, lần này Dương Bách Xuyên đùa lớn rồi, không chữa khỏi sẽ mất mạng, được không bù nổi mất, chung quy cũng là nghé con không sợ hổ!"  

...  

Đám người phía sau bàn tán lung tung cũng không làm ảnh hưởng tới Dương Bách Xuyên, bây giờ anh đã tiến vào trạng thái cực kỳ nghiêm túc, bắt đầu tập trung không phân tâm.  

Ba người Lăng Hư Tử và Diệu  m sư thái cộng thêm Vô Ưu lão hòa thượng của Thiếu Lâm quan sát ngược lại không tỏ ý kiến, nhưng khoảnh khắc Dương Bách Xuyên lấy ngân châm ra, ba người không hẹn mà cùng để lộ chút thất vọng trong ánh mắt.  

Chỉ có Trần Phong Tứ và Thiên Tuyệt Minh của Võ Đang cảm thấy trong lòng tràn đầy lòng tin với Dương Bách Xuyên. Lúc trước bọn họ đã được chứng kiến phương pháp châm cứu của Dương Bách Xuyên thần kỳ bao nhiêu.  

Có điều lúc này mấy người đều không nói gì, tin vào Dương Bách Xuyên tuyệt đối, đến lúc đó vả sưng mặt mấy người này.  

Trước mắt bao người, Dương Bách Xuyên cầm lên cây ngân châm đầu tiên nhẹ nhàng vẫy lên người Thân Đồ Thạch.  

Châm  m Dương Ngũ Hành mà anh dùng chính là cái có uy lực lớn nhất trong một trăm lẻ tám châm pháp, tốc độ năm mươi bốn, âm dương phối hợp với nhau.  

Ban đầu là dùng châm cứu nhanh, trong nháy mắt kỳ thật Dương Bách Xuyên đã thi triển năm mươi bốn châm, trong mắt một số người bên cạnh chỉ là thi triển một châm, chỉ việc vung tay lên.  

Nhưng trong mắt một số cao thủ giữa sân khác biệt.  

Nhất là Miêu Mậu Thiên toàn thân đều chấn động, bản thân ông ta chính là đại viên mãn Tiên Thiên tầng chín nên thấy rõ mồn một, Dương Bách Xuyên vung tay lên đã thi triển cả năm mươi bốn châm.

Bình luận

Truyện đang đọc