SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tìm một chỗ chôn cất hắn, nếu không phải Cung Thủ thu hút khiến hai con yêu tinh kia thi triển Tiên Thiên kịch độc, chúng ta cũng sẽ không giế t chết được Cóc Tinh, dọa cho Âm Dương Xà bỏ chạy cũng không dễ dàng như vậy.” Dương Bách Xuyên dặn dò Hầu Đậu Đậu.  

Quả thật, hắn và Diệp Vô Tâm đã xem qua thi thể của Cung Thủ, không có Tiên Bảo hoa Lâm bảo vệ, xác thịt đã bắt đầu thối rữa, bảo Hầu Đậu Đầu chôn cất cũng xem như tận lòng rồi.  

Con đường tu chân chính là tàn khốc như vậy, Dương Bách Xuyên không quá áy náy, dù sao thì Cung Thủ đánh nhau với Âm Dương Xà và Cóc Tinh cũng không phải do hắn, điều duy nhất hắn không làm chính là ra tay giúp đỡ Cung Thủ.  

Không muốn giúp đỡ Cung Thủ là vì để cả hai đều thiệt hại, người của hắn mới không bị thương, tuy là ích kỷ nhưng trong lòng Dương Bách Xuyên, hắn chính là như vậy, chỉ có thể trách Cung Thủ gặp phải hai con yêu tinh này, dù sao thì Cung Thủ cũng bị bọn chúng g iết chết.  

Mà Dương Bách Xuyên hắn lại giế t chết Cóc Tinh, cũng xem như gián tiếp báo thù cho Cung Thủ rồi, về phần Âm Dương Xà đã bỏ chạy kia, nếu gặp lại lần nữa thì hắn nhất định sẽ không bỏ qua, đến khi đó gi ết chết Âm Dương Xà, coi như không phụ lòng Cung Thủ rồi.  

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Dương Bách Xuyên không có nghĩa vụ phải giúp hắn, mà giúp là vì tình cảm, dù sao thì hắn và Cung Thủ cũng không quen biết.  

Đợi sau khi Hầu Đậu Đậu mai táng xong, Dương Bách Xuyên bảo Ngô Mặc Thu đi tìm một nơi yên tĩnh.  

Nơi này là thế giới dưới lòng đất, tìm một hang động rất dễ.  

Sau khi đi về phía trước vài trăm mét, bọn họ xuất hiện trước một vách núi, bên trong có một hang động.  

Dương Bách Xuyên nói với Hầu Đậu Đậu và Diệp Vô Tâm: “Hai người bảo hộ bên ngoài, ta vào trong luyện đan, không được có bất kỳ quấy rầy nào.”  

“Đại ca cứ yên tâm, một con ruồi cũng không lọt vào trong quấy rầy huynh.” Sau khi Hầu Đậu Đậu biết được, Dương Bách Xuyên giết Cóc Tinh là để giải độc cho mình, ngoài miệng không nói nhưng trong lòng lại rất ấm áp.  

Lúc này, bảo vệ là đương nhiên.  

Diệp Vô Tâm lại rất tò mò về việc Dương Bách Xuyên luyện đan, rõ ràng nơi này đã cấm chế pháp lực, không thể sử dụng chân khí, nàng nghĩ không ra Dương Bách Xuyên luyện đan kiểu gì?  

Đương nhiên, nàng là người thông minh, Dương Bách Xuyên không nói thì nàng cũng không hỏi, chỉ gật đầu tỏ ý đã biết, nàng và Hầu Đậu Đậu sẽ hộ pháp.  

Thực ra còn có cả Ngô Mặc Thu đang ẩn mình trong tối, có ba người bảo hộ là đủ.  

Dương Bách Xuyên không thể không cẩn thận, bởi vì nơi này cấm chế pháp lực, hắn muốn luyện đan thì chỉ có thể tiến vào bình Càn Khôn, không gian Càn Khôn mới chính là thế giới hình thành độc lập.  

Nơi này là sào huyệt Thao Thiết, chỉ có thể xem như là một không gian lớn nằm dưới lòng đất chịu quy tắc cấm chế mà thôi, không để coi là một thế giới.  

Dặn dò xong, Dương Bách Xuyên đi vào trong hang động, đây là một sơn động nhỏ sâu năm mét, cao chừng ba mét. Sau khi tiến vào thì cũng không có lối ra nào khác, tâm khẽ động, Dương Bách Xuyên lập tức kết nối với bình Càn Khôn.  

Chớp mắt hắn đã trực tiếp biến mất, nhưng nơi hắn đứng vữa nãy lại có một cái lọ nhỏ tinh xảo, phát ra những ánh sáng mờ mờ ảo ảo, nhìn qua thì giống như một chai thuốc lá.  

Đây chính là bản thể của bình Càn Khôn.  

Sở dĩ, Dương Bách Xuyên không dám sử dụng tùy tiện bình Càn Khôn, ở một nơi nguy hiểm đến tính mạng như thế này, hắn không dám dùng cũng chính là vì nguyên nhân này.  

Một khi thể xác của hắn tiến vào không gian Càn Khôn thì bình Càn Khôn ở trên tránh tay hắn sẽ thoát ly, sau đó lộ ra bên ngoài.  

Nếu như lúc này trong hang động có người, lấy được bình Càn Khôn phong ấn, hoặc luyện hóa thì đối với hắn mà nói đây chính là một tai họa.  

...  

Vừa tiến vào, Dương Bách Xuyên đã phất tay triệu hoán lò luyện đan Thái Thượng, hắn lấy Tiên Thiên độc căn của Cóc Tinh ra, sau đó chọn lựa chín mươi chín loại độc dược, xếp toàn bộ ra ngoài.  

Hắn muốn luyện chế phương thuốc độc dược mà lão đầu đã để lại.  

Trước khi sư phụ Vân Thiên Tà lâm vào ngủ say đã để lại hàng trăm phương thuốc, đây là một trong những công thức độc dược.  

Lúc trước, tu vi của hắn chưa thể luyện chế, cũng không đủ linh dược, nhưng hiện tại, cả tu vi và linh dược hắn đều đã gom đủ.  

Giải độc cho Hầu Đậu Đậu chính là phương pháp lấy độc trị độc, Dương Bách Xuyên đã đọc kỹ công dụng của phương thuốc này, loại đan này dùng một trăm linh dược kịch độc để luyện chế.  

Hắn lấy độc trị độc cho Hầu Đậu Đậu, khi sử dụng hắn còn dùng phương pháp khai thông, đây cũng chính là bí pháp trong phương thuốc này.  

Vì thế, nếu có bí pháp khai thông sẽ là một tiên đan giải độc, không có bí pháp khai thông sẽ trở thành đan kịch độc.  

Phép khai thông được xưng là giải trăm loại độc, luyện hóa trong cơ thể một ngàn lần, nọc độc hai lần mới có thể giải độc triệt để.   

Bình luận

Truyện đang đọc