SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Nhìn Mục Đạo Nhiên ngã xuống đất hoặc nói là ngã vào trong đầm lầy, nháy mắt đã chìm xuống biến mất không thấy đâu, đã định trước là cả thi thể cũng sẽ bị Địa Long biến dị cắn nuốt, Dương Bách xuyên phun ra phí bẩn.  

Lại một kẻ địch mạnh chết trong tay anh, bớt một phần nguy hiểm.  

Lần này có thể nhanh chóng như vậy đúng là phải ghi công lao cho Trùng Tử. Nếu không có Trùng Tử đều ăn hết Địa Long vây quanh người anh, để cơ thể lún sâu trong đầm lầy của anh thoát ra lúc Mộc Đạo Nhiên tấn công, thì đúng là có thể sẽ chịu thiệt lớn trong tay Mộc Đạo Nhiên.  

Ý niệm xoay chuyển, Dương Bách Xuyên đã triệu hồi Trùng Tử còn đang điên cuồng cắn nuốt Địa Long ở đầm lầy bên dưới về lỗ tai, anh nhìn tay phải đã khôi phục như bình thường của mình, trong lòng tràn đầy vui sướng.  

Lần này có thể gi ết chết Mộc Đạo Nhiên trong một đòn, ngoài tu vi anh tăng mạnh ra, quan trọng hơn là Trích Tinh Thủ mang lại cho anh thực lực công kích mạnh mẽ.  

Từ sau khi dung hợp xương tay của Thông Bích Viên Hầu, có được ba thần thông mạnh mẽ thi triển Trích Tinh, Lao Nguyệt và Thâu Thiên, đây là lần đầu anh thi triển, uy lực mạnh mẽ tới mức ngay cả bản thân anh cũng bị làm giật nảy mình.  

Có thủ đoạn như vậy, anh còn sợ chuyến đi động Hắc Liên gì nữa?  

Tự tin mạnh mẽ trước giờ chưa từng có, tràn ngập toàn thân.  

Lúc này, Dương Bách Xuyên quay đầu híp mắt nhìn về phía trong sân. Lúc này bên rìa đầm lầy, lão lạt ma Mật Tông Tự dẫn theo Tiểu Pháp Vương chém giết tiểu hòa thượng Liễu Phàm của Thiếu Lâm. Trông tiểu hòa thượng Liễu Phàm không hề rơi vào thế yếu, hơn nữa còn tay nghê điêu luyện, rõ ràng là tiểu hòa thượng Liễu Phàm chưa ra hết toàn lực.  

Hai bên đều là Phật môn, nhưng giáo lý lại rất khác nhau, tất nhiên cũng là như nước với lửa, hai bên đều cho rằng nhà mình là Phật môn chính tông, đều muốn sát nhập đối phương, nhưng trước giờ đều không có bất cứ nhà nào được như mong muốn.  

Tiểu hòa thượng Liễu Phàm không dùng toàn lực, sư đồ lão lạt ma cũng như vậy.  

Ở bên khác, Chiêm Khánh Nhân đang chém giết với đệ tử Thần Tông do Đinh Trường Phong của Thần Tông dẫn theo, Mai Thi Dĩnh và Trần Trầm Hương của Thiên Cương Sơn đối phó nhiều nhất, gần như tất cả đệ tử ba tông đều đang đánh hai người bọn họ.  

Có điều, Dương Bách Xuyên thấy rõ những người này đều không thi triển đòn sát thủ.  

Trông mỗi người đều rất mạnh mẽ.  

Nói cho cùng vẫn là năm người Chiêm Khánh Nhân mạnh, dù sao bọn họ cũng chỉ có năm người, còn số người của Thanh Thành, Thần Thông và Mật Tông cộng lại thì không ít, lấy ít địch nhiều, hơn nữa còn đều không rơi vào thế yếu, thật sự không uổng danh Yêu Nghiệt.  

Theo đánh giá của Dương Bách Xuyên, trên người năm người Chiêm Khánh Nhân chắc đều có đòn sát thủ độc đáo, chỉ là bây giờ chưa dùng ra thôi.  

Nhìn tình hình trong sân, Dương Bách Xuyên bất chấp tất cả, mục tiêu của anh chỉ có hai người, lão lạt ma và Đinh Trường Phong, chỉ có gi ết chết hai lão bất tử này anh mới có thể yên tâm.  

Anh sử dụng Thuật Ngự Phong, lập tức bay về phía ven đầm lầy.  

Đúng lúc này cũng không biết là ai kêu lên: “Chạy mau, trưởng lão Mộc bị Dương điên giết rồi, chúng ta không dễ dàng đánh lại.”  

Tiếng kêu này vừa ra, tất cả người của ba tông đều chuồn rồi.  

Trong đó bao gồm cả sư đồ lão lạt ma và Đinh Trường Phong, hai lão già này thực ra vẫn luôn quan sát trận đấu của Mộc Đạo Nhiên và Dương Bách Xuyên, đã phát hiện Dương Bách Xuyên chém chết Mục Đạo Nhiên từ lâu rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc