SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Mỗi người một vẻ, mọi người trăm thái, hợp lại vì lợi ích.  

Những người này có thể đứng chung một chiến tuyến vì lợi ích cá nhân, có thể nói chuyện vì hắn, đồng dạng, cũng có thể vì lợi ích là diệt hắn.  

Nếu hôm nay không có chủ ý này của Diệp Vô Tâm, làm hắn từ bỏ một phần lợi ích, buộc chặt những người này lại, có lẽ sự hận thù lần này sẽ bắn ngược về phía mình.  

Lòng người ~  

Dương Bách Xuyên suy nghĩ thấu đáo, lúc này trong lòng xuất hiện một tia kỳ ảo, suy nghĩ cẩn thận, thật ra trên đời này lòng người mới là sự tồn tài khủng bố đáng sợ nhất.  

Đột nhiên đan điền Kim Đan của Dương Bách Xuyên hơi run rẩy, chấn động, đột phá trạm kiểm soát Kim Đan sơ kỳ đỉnh phong, đạt đến Kim Đan trung kỳ.  

Tất nhiên chỉ là cảnh giới không phải tu vi, nhưng cũng gần giống. Lúc sau chỉ cần có chân khí cường đại chống đỡ, hắn có thể đột phá tu vi Kim Đan trung kỳ bất cứ lúc nào.  

Có thể đột phá vào lúc này là do hắn hiểu được lòng người, hiểu rõ nhân sinh trăm thái mỗi người một vẻ.  

Mặc dù đột phá cảnh giới nhưng Dương Bách Xuyên lại không buồn không vui, bởi vì lúc này hắn dùng thị giác thượng đế thấy được mỗi người một vẻ, thấy được một mặt khác của lòng người, lúc này nội tâm vô cùng bình tĩnh.  

Đột nhiên nghe thấy quản sự Hồng run giọng nói: “Các vị, tạm thời đừng nóng nảy, Hồng mỗ đã cho người đi mời hai vị Tả Hữu phó thành chủ đến, xin mọi người yên tâm, phủ thành chủ sẽ không thiếu Dương Bách Xuyên một viên linh thạch, không ai trong phủ thành chủ dám phá hư quy củ đại thành chủ đặt ra, cũng không dám.”  

Sau khi quản sự Hồng nói xong, hoàn toàn mềm nhũn trên ghế dựa.  

Hắn biết sau hôm nay, vận mệnh của quản sự Hồng đã đến cuối.  

“Biết trước như vậy không nên có lòng tham, tham ích lợi, tính kế Dương Bách Xuyên với Từ Thất, mở một lần quan trang. Bây giờ thật sự thua hết tất cả, bao gồm mạng già.” Quản sự Hồng lẩm bẩm, mặt xám như tro tàn.  

Hiện trường rơi vào trầm mặc, mọi người đều đang đợi, đợi hai vị Tả Hữu phó thành chủ đến.  

Dương Bách Xuyên đứng tại chỗ, nhìn thoáng qua Diệp Vô Tâm yêu mị quyến rũ, trong lòng có chút kiêng kị. Hắn âm thầm cảnh báo chính mình, về sau ít chọc đến nữ nhân xinh đẹp ở Tu Chân Giới.  

Diệp Vô Tâm nhìn mặt ngây thơ, thậm chí có chút ăn chơi trác táng bị chiều hư từ nhỏ, thực tế nữ nhân này có thể nhìn thấu tất cả trong thời gian ngắn. Có thể giúp hắn đưa ra ý định như vậy, thực sự tâm tư của nàng cũng không thiên chân như diện mạo bên ngoài.  

Dương Bách Xuyên hạ quyết tâm, chờ giải quyết xong mọi người nên giữ khoảng cách với Diệp Vô Tâm, không biết chừng ngày nào đó bị bán còn đếm tiền thay người ta.  

Đứng giữa sân tầm mười phút, hai thân ảnh lần lượt đến từ Nam Bắc xuất hiện ở hiện trường.  

Khóe miệng của Diệp Vô Tâm hơi cong lên, nhỏ giọng nói: “Dương tiểu ca, đợi lát nữa ngươi phải đứng vững trước áp lực. Hai vị này chính là hai phó thành chủ thành Tán Tu, đến từ phía Nam là Tả thành chủ, phía Bắc là Hữu thành chủ, hai vị này trấn giữ một Nam một Bắc thành Tán Tu, hơn nữa mặt và tâm bất hòa.  

Tả thành chủ tên là Lý Gia Diệu, làm người điệu thấp, nhưng tu vi thực lực lại không tầm thường. Nghe đồn mấy trăm năm trước từng khiêu chiến đại thành chủ thần bí, sau đó thua, trở thành Tả thành chủ thành Tán Tu. Trăm năm trước tu vi của Lý Gia Diệu là Kim Đan đại viên mãn, không biết tu vi bây giờ là gì.  

Hữu thành chủ là Cao Thịnh Thiên, tu vi cũng là Kim Đan đại viên mãn, 50 năm trước từng khiêu chiến Hữu thành chủ đời trước sau đó giành chiến thắng, trở thành Hữu thành chủ thành Tán Tu.  

Cao Thịnh Thiên vẫn luôn muốn khiêu chiến Tả thành chủ Lý Gia Diệu, nhưng nghe đồn không nắm chắc, còn đang đợi cơ hội, ngầm có lời đồn Cao Thịnh Thiên muốn tăng lên tu vi sau đó khiêu chiến Tả thành chủ, thậm chí là đại thanh chủ, trở thành chủ nhân chân chính của thành Tán Tu.  

Khác với sự điệu thấp của Tả thành chủ Lý Gia Diệu, Hữu thành chủ Cao Thịnh Thiên làm việc vô cùng rêu rao, thậm chí đang âm thầm bồi dưỡng thế lực, muốn hư cấu Tả thành chủ, độc tài quyền to. Dù sao đại thành chủ thần bí bế quan hàng năm, mọi chuyện trong thành Tán Tu đều do hai vị phó thành chủ xử lý.  

Vì vậy Cao Thịnh Thiên làm người bá đạo cường thế, ngươi nhất định phải đứng vững khiêng được áp lực, nếu không trăm vạn linh thạch thắng được không những không có, làm không tốt sẽ bị Cao Thịnh Thiên trả đũa. Đúng rồi, theo ta được biết, ngươi đánh chết Từ Thất, Hắc Vân bang sau lưng hắn chính là thế lực trong tay Cao Thịnh Thiên, ngươi phải cẩn thận một chút, ha ha.”  

Sau khi Diệp Vô Tâm nói xong, cười vô tâm không phổi, vui sướng khi người gặp họa.  

Khóe miệng của Dương Bách Xuyên hơi co giật, đặt lời nói của Diệp Vô Tâm vào trong lòng, dù sao việc đã đến nước này, hắn rất muốn nhìn hai vị Tả Hữu thành chủ sẽ làm gì?  

Tả thành chủ Lý Gia Diệu trong miệng Diệp Vô Tâm có diện mạo một thanh niên, một thân y phục màu trắng, nhìn qua có tiên phong đạo cốt. Cao Thịnh Thiên có bộ dáng trung niên mập mạp, quần áo vô cùng đẹp đẽ quý giá, toàn thân tỏa ánh vàng rực rỡ, cho Dương Bách Xuyên một loại cảm giác nhà giàu mới nổi.

Sau khi hai phó thành chủ tới, sàn thách đấu vốn ồn ào lập tức trở nên yên tĩnh.

Bình luận

Truyện đang đọc