SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Tiếng sấm rung trời, giống như đang vờn quanh mọi người, vang vọng khắp bốn phương tám hướng, khiến cho người ta không nghe ra chủ nhân của giọng nói ở đâu? Có xa không?

Trong sân đột nhiên xuất hiện giọng nói này, tất cả đều chấn động, trong nháy mắt tai của tất cả mọi người đều nghe thấy giọng nói này, nhìn xung quanh.

Sau khi Triệu Nam nghe được giọng nói này, trường kiếm trong tay rơi trên mặt đất kêu ra một tiếng, nước mắt như trút chảy cuồn cuộn xuống, cả người run rẩy, không kìm lòng được mà nói: "Bách Xuyên ~"

Độc Cô Vô Tình, cả người đồng thời run lên, nước mắt ngừng lại, trên mặt lại xuất hiện nụ cười.

Khóe miệng Lục Tuyết Hi nhếch lên nhẹ giọng nói thầm: "Cũng biết là không thể dễ dàng như vậy mà~"

Những người khác sau khi phản ứng lại, trên mặt xuất hiện niềm vui.

Chỉ có Đoan Mộc Hành Thiên, phục hồi tinh thần lại run giọng nói: "Cháu ngoại tốt, có phải là cháu hay không?"

Ngay lập tức trong nháy mắt phía chân trời xuất hiện một ánh sáng màu bạc bay tới, tất cả mọi người nhìn thấy trên chân trời, một thanh niên dưới chân giẫm lên một thanh kiếm ngự kiếm phi hành đến.

"Ông ngoại là tôi~"

Người này chính là Dương Bách Xuyên mà tất cả mọi người đều cho là đã chết.

Sự xuất hiện của Dương Bách Xuyên khiến mọi người Vân Môn phấn chấn.  

Nhưng Hồng Huyền Thiên lại trợn to mắt, nhất là ông ba và ông bảy nhà họ Hồng đích thân bố trí thuốc nổ, hai người nhìn thấy Dương Bách Xuyên xuất hiện đều lộ biểu cảm như gặp ma.  

Hai anh em không tài nào tưởng tượng nổi trên đời này lại có người sống sót trong vụ nổ gây ra bởi một tấn thuốc nổ X.  

Hơn nữa còn sống sót trong hầm mỏ sâu hơn bốn trăm mét.  

Dù là Tiên Thiên tầng chín đỉnh phong cũng không sống nổi.  

Trừ khi là thần tiên!  

Sao có thể chứ?  

Lúc này, diện tích bóng ma tâm lý trong lòng ông ba và ông bảy nhà họ Hồng không cách nào đo đếm.  

Ông cụ nhà họ Hồng nhìn thấy Dương Bách Xuyên ngự kiếm bay tới, con ngươi lập tức co rụt lại, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu. Ông ta nghĩ tới một tin đồn xa xưa, rằng Hư Cảnh giả trên Tiên Thiên có thể ngự kiếm phi hành!  

Hồng Khoát Hải nghĩ tới đây, sau lưng đổ mồ hôi lạnh.  

Có rất ít người biết trên Tiên Thiên là Hư Cảnh, và Hồng Khoát Hải là một trong số đó.  

Ông ta bế quan mấy năm, hôm nay vừa mới tăng tu vi, từ Tiên Thiên tầng chín sơ cấp lên tới trung cấp, không ngờ vừa xuất quan thì gặp phải một người trên cảnh giới Tiên Thiên. Giờ khắc này, trong lòng Hồng Khoát Hải chua lè.  

Mà lúc này, Dương Bách Xuyên từ trên trời đáp xuống cách chỗ ông ta hơn mười mét. 

Hồng Khoát Hải nhìn Dương Bách Xuyên, thoáng sửng sốt. 

Không đúng, hình như khí tức cảnh giới của thằng nhóc này mới là Tiên Thiên tầng chín sơ cấp thì phải?  

Bình luận

Truyện đang đọc