SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

"Cửu Thiên Lôi Phù Trận!" Phòng Học Lệnh gầm lên với vẻ mặt dữ tợn, chín tấm phù chú trong tay ông ta chính là phù chú do cường giả đã vượt qua cấp bậc Hư Cảnh luyện chế. Để có được chín tấm phù chú này, Thần Tông của ông ta đã phải hy sinh hơn chục đệ tử Tiên Thiên, đó cũng là thứ đã lấy được từ bí địa Bồng Lai.  

Chín tấm phù chú chính là một bộ trận pháp - Cửu Thiên Lôi Phù Trận, không ai có thể ngăn cản nó, đủ để nổ tung mắt trận mở ra thông đạo Sơn Hải.  

Trong giây phút chín tấm phù chú nổ tung, nó phát ra hơi thở mạnh mẽ đến mức khiến con người ta hít thở không thông, hủy diệt trời đất.  

Mà bốn người bao gồm Trần Thiên Hải, lão tổ của Thanh Thành, Tuần Bình và lão tổ của Mật Tông cũng đều nhắm vào trung tâm mắt trận, đánh ra chiêu tấn công mạnh nhất của từng người.  

Sắc mặt của Tửu Tiên lão đầu và những người khác lập tức tái nhợt. Đối mặt với cảnh tượng Phòng Học Lệnh cho nổ chín tấm phù chú trong nháy mắt, bọn họ không còn cách nào khác ngoài việc đứng nhìn.  

Mọi người đều biết không thể ngăn cản được, chín tấm phù chú thật sự quá mạnh, không ai có thể ngăn lại nó.  

Cao thủ quyết đấu hết thảy đều có thể hoàn thành chỉ trong chớp mắt.  

Trần Thiên Hải và những người khác ra tay rất nhanh.  

Dù là Dương Bách Xuyên thì cũng chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn.  

Nhưng mà hai mắt anh lại ứa máu.  

Bởi vì chồn nhỏ vẫn còn đang ở trong mắt trận, nếu chín tấm phù chú của Phòng Học Lệnh phát nổ, vậy mạng nhỏ của bé chồn khó mà giữ được.  

"Ầm ầm ầm đùng…"  

"Răng rắc răng rắc..."  

Cuối cùng chín tấm phù chú cũng đã nổ tung.  

Toàn bộ không gian đài sen tràn ngập tiếng sấm và tia chớp.  

Tất cả mọi người nhanh chóng lui về phía sau.  

"Chồn nhỏ!" Dương Bách Xuyên sợ hãi gào thét.  

Anh không màng đến sức mạnh của sấm sét, bước thẳng ra ngoài xông về phía Phòng Học Lệnh, sát ý khôn cùng đánh ra một kích Trích Tinh Thủ đối với Phòng Học Lệnh.  

Phòng Học Lệnh đang đắc ý không ngờ rằng Dương Bách Xuyên chẳng màng tới sức mạnh của năm mươi cột sấm sét, lại vung một cú trảo thoăn thoắt chớp nhoáng về phía ông ta.  

Ban nãy ông ta đã thấy được ba cú thủ trảo của Dương Bách Xuyên kh ủng bố tới cỡ nào, chúng đã cứng rắn xé rách ma trận của Tuần Bình. Bởi thế khi Dương Bách Xuyên vùng một trảo tới, ông ta hoàn toàn không dám chống chọi, nhanh chóng lui về phía sau.  

Mà cùng thời khắc đó, toàn bộ đài sen bắt đầu rung chuyển.  

Trước đó nó đã hứng trọn ba kích Thần Thông Chi Thủ liên tiếp của Dương Bách Xuyên, đài sen vốn đã rung chuyển rồi, hiện tại lại bị chín tấm lôi phù của Phòng Học Lệnh tạc nổ và đám người Trần Thiên Hải công kích bằng toàn bộ lực lượng, giờ phút này bên trên đài sen giống như xảy ra động đất vậy.  

Tất cả mọi người bị rung đến đứng không vững.  

Hai mắt Dương Bách Xuyên đỏ bừng, không quan tâm gì hết mà chỉ đăm đăm đuổi giết Phòng Học Lệnh, ở trong lòng anh thì khả năng chồn nhỏ có thể sống sốt trước chín tấm lôi phù của Phòng Học Lệnh và sự tấn công của đám người Trần Thiên Hải là không cao.  

Đối mặt với năng lượng khổng lồ bùng nổ, anh không kịp xông vào mắt trận để cứu chồn nhỏ, hiện tại lại mang theo sát ý khôn cùng bắt đầu giết người.  

Bình luận

Truyện đang đọc