SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dựa vào lần trước đánh nhau với đám người Đinh Nguyên Thọ, Đinh Nguyên Thọ đã nói Tửu Tiên lão đầu là có phong hào Tiên Thiên là Lôi Đình của Côn Luân, bây giờ có người Côn Luân tìm tới cửa, chẳng lẽ Côn Luân đã nghe được cái gì ư?  

“Đi, đi xem xem.”  

Nhảy xuống khỏi tảng đá, Dương Bách Xuyên và Khưu Vân xuống núi.  

…  

Khi Dương Bách Xuyên đến đại sảnh tổ trạch, lập tức nhìn thấy một thanh niên hơn hai mươi tuổi, hai người trung niên đứng phía sau hình như là cấp dưới, đang uống trà với Trần Thất Tiên trong lúc đợi.  

Dựa theo lời Khưu Vân, thanh niên này là dựa theo cổ lễ của Côn Luân đến bái thiếp, thái độ đối với Vân Môn như với với tông môn, lễ nghĩa không có gì xấu, cho nên nếu không từ cửa ải đầu tiên, Trần Thất Tiên sẽ không cho Chiêm Khánh Nhân vào Vân Môn.  

Sau khi trở về, Dương Bách Xuyên đã thu hồi đại trận hộ sơn, nếu không chưa chắc Chiêm Khánh Nhân có thể vào được.  

Từ khí tức, Dương Bách Xuyên phát hiện Chiêm Khánh Nhân này cũng có tu vi Tiên Tiên tầng chín trung cấp, hai người đi theo cạnh anh ta cũng là Tiên Thiên tầng chín sơ cấp.  

Chỉ cần nhìn từ chuyện này, quả thật Côn Luân giống như lời đồn, đứng đầu bát đại tông môn Hoa Hạ, có nội tình có thực lực.  

Hơn nữa Dương Bách Xuyên khá hứng thú với tên Chiêm Khánh Nhân này.  

Lúc trước khi Lưu Tích Kỳ bị Đinh Thiện bắt, Ngô Nam đã gửi cho anh danh sách Thập Đại Yêu Nghiệt, cũng từ đó Dương Bách Xuyên mới biết được trong thế hệ trẻ của võ cổ còn có Thập Đại Yêu Nghiệt.  

Nhưng mà anh không nhớ kỹ, cũng đã giết giết hai đại yêu nghiệt Đinh Thiền và Mộc Thiên Thành đứng thứ chín và thứ tám, kết thù với Thần Thông và Thanh Thành.  

Cái tên Chiêm Khánh Nhân đứng đầu trong Thập Đại Yêu Nghiệt trong tài liệu Ngô Nam đưa cho anh lúc trước, Chiêm Khánh Nhân là người Côn Luân.  

Đứng đầu Thập Đại Yêu Nghiệt.  

Bây giờ nhìn thấy người thật, đúng là Dương Bách Xuyên hơi kinh ngạc, không ngờ người này là Tiên Thiên tầng chín trung cấp, ngay cả hai thuộc hạ bên cạnh cũng là Tiên Thiên tầng chín sơ cấp, Côn Luân đứng đầu tám tông, xem ra danh bất hư truyền.  

Suy nghĩ lại thay đổi, Dương Bách Xuyên suy nghĩ rất nhiều, cũng không biết đệ nhất yêu nghiệt Côn Luân đến Vân Môn có phải liên quan đến chuyện của Tửu Tiên lão đầu không?  

Nếu là thật thì anh muốn thế nào?  

Có phải giao Tửu Tiên lão đầu cho Côn Luân không?  

Hay là đến chết cũng không thừa nhận, Vân Môn chỉ có Tửu Tiên đại trưởng lão, không có lão tổ Côn Luân gì đó?  

Vậy có phải trở mặt với Côn Luân hay không? 

Bây giờ anh có có sức gì đấu với Côn Luân chứ? 

Hay là đến đâu tính đến đó… 

Dương Bách Xuyên vừa nghĩ vừa vào đại sảnh, cuối cùng cũng đưa ra một

quyết định, thuận theo tự nhiên, xem tình hình rồi tính sau. 

Bình luận

Truyện đang đọc