SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Vương Mộ Sinh lại vô cùng tin tưởng ông hai, lúc trước được thấy qua tài nghệ y thuật của Dương Bách Xuyên, hơn nữa lại biết Dương Bách Xuyên là võ cổ giả, ông tin tưởng nếu như còn có người có thể cứu ông cụ nhà mình thì người kia chắc chắn là Dương Bách Xuyên.  

Quân đội có bộ phận chuyên môn thu thập tình báo nhằm vào võ cổ giả, Dương Bách Xuyên lại được hệ thống tình báo chỉ định là một đối tượng quan trọng, mấy ngày trước trong lúc vô tình ông nhìn thấy hồ sơ của Dương Bách Xuyên, Vương Mộ Sinh lại lắp bắp kinh hãi.  

Đan Trú Nhan xuất hiện trong hội đấu giá của Triệu thị ở Trung Quốc, cùng với rượu Cố Nguyên Vân Kỳ, tất cả đều bắt đầu từ tay Dương Bách Xuyên.  

Càng khiến cho Vương Mộ Sinh khiếp sợ hơn là, một mình Dương Bách Xuyên đi tới tổ chức sát thủ Xương Hoa Tây Bắc, diệt trừ toàn bộ căn cứ của Xương Hoa.  

Căn cứ vào điều tra của nhân viên tình báo, cùng một ngày, lão già mù có thực lực Ám Kình tầng tám ở cửa đường Tây Bắc và hai đại cao thủ Ám Kình tầng tám của nhà họ Mã ở Tây Bắc đều mất tích không có bất kỳ dấu vết nào, khi tập hợp lại các chứng cứ được thu thập, kết quả là hai đại cao thủ này đều bị Dương Bách Xuyên gi ết chết.  

Thậm chí theo thông tin, anh còn đuổi giết đường chủ Trần Bách Vạn khiến cho anh ta phải chạy trối chết.  

Đủ loại dấu hiệu đều cho thấy, thực lực của Dương Bách Xuyên sâu không lường được, hoặc là nói phía sau Dương Bách Xuyên có một thế lực võ cổ siêu cấp.  

Càng hiểu rõ Dương Bách Xuyên thì càng khiến cho Vương Mộ Sinh kinh hãi nhưng cũng càng thêm vui mừng, đây là do lão chiến hữu dưới lòng đất linh thiêng, con trai của ông ấy không phải người tầm thường.  

Giờ phút này trong sân ngoại trừ Vương Mộ Sinh ra, dường như tất cả mọi người đều không tin, Dương Bách Xuyên chính là quý nhân hôm nay, chỉ là một tên nhóc miệng còn hôi sữa mà thôi, thoạt nhìn so với Vương Tông Nhân nhà bọn họ cũng không lớn hơn mấy tuổi.  

Vương Kiêm Gia và hai người anh trai đánh giá Dương Bách Xuyên, ngay từ đầu ở phòng khách tuy rằng là cô dẫn Dương Bách Xuyên đến đây, nhưng bởi vì bệnh tình của ông cụ cho nên căn bản không chú ý đến anh.  

Không nghĩ tới vào giờ phút này Dương Bách Xuyên được ông hai được coi là ông tiên nói là quý nhân.  

Đương nhiên bốn người anh em của nhà họ Vương đều không gấp gáp mở miệng, bởi vì bọn họ đều biết ông hai sẽ nói chuyện với Dương Bách Xuyên, bốn người bọn họ không thể tùy tiện xen vào.  

Về phần Dương Bách Xuyên, đối mặt Vương Huyền Cơ lần thứ hai mang theo ý cười trong ánh mắt nhìn qua, lại cảm giác được cả người có hơi mất tự nhiên.  

Ngay khi Dương Bách Xuyên vừa mới chuẩn bị chào hỏi, Vương Huyền Cơ nhìn anh mở miệng nói: “Bần đạo là Vương Huyền Cơ, rất vui được gặp anh bạn nhỏ~” Trong lúc nói chuyện ông làm nghi thức của người xuất gia để chào hỏi Dương Bách Xuyên.

Bình luận

Truyện đang đọc