SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Chồn Hương Hương phát hiện rượu khỉ tại hẻm núi, bị thủ lĩnh bầy khỉ hung hăng hành hạ một phen nên nhớ rõ kẻ thù, đồng thời Hầu Đậu Đậu cũng không chào đón tên trộm kia.  

Thế nhưng hiện tại chồn Hương Hương có Dương Bách Xuyên làm chỗ dựa, tất nhiên không ngại chọc ghẹo khỉ.  

Sau khi Dương Bách Xuyên gầm một tiếng ngăn cản thì tách hai đứa ra, cho con chồn ngồi ở ghế trước, khỉ ngồi ghế sau.  

Chồn Hương Hương có ý cáo mượn oai hùm, Dương Bách Xuyên đúng là hơi nghiêng về nó thật.  

Điều này khiến Hầu Đậu Đậu hơi tức giận, linh thú đã mở linh trí có thể hiểu được sơ sơ tâm trạng và sắc mặt con người, biết rõ chủ nhân Dương Bách Xuyên thiên vị con chồn thúi kia hơn.  

Hai linh thú này, Hầu Đậu Đậu là Dương Bách Xuyên cưỡng ép cho nó ăn đan linh thú chứa tinh huyết sinh ra khế ước, xét từ góc độ nào đó mà nói, anh có thể khống chế Hầu Đậu Đậu.  

Tuy nhiên chồn Hương Hương lại khác, linh tính của nó còn nhiều hơn cả Hầu Đậu Đậu, thời gian đi theo bên người Dương Bách Xuyên cũng dài, hơn nữa sau khi nó uống rượu khỉ thì lâm vào ngủ say, giống như đang tiến hóa, tự mở linh trí.  

Lông vàng bị khỉ rừng nhổ cũng dài ra, trong mắt Dương Bách Xuyên tràn đầy linh tính.  

Mặc dù anh không khế ước với chồn Hương Hương nhưng Dương Bách Xuyên lại hiểu, hay là nói chồn Hương Hương có thể nghe hiểu anh nhiều hơn Hầu Đậu Đậu.  

Có chút thiên vị nó cũng bình thường.  

Đi một đoạn, Hầu Đậu Đậu đáng thương tủi thân co người ở ghế sau, chồn Hương Hương lại ngồi ở ghế phụ nhe răng trợn mắt với nó, dáng vẻ rất thèm ăn đòn, Dương Bách Xuyên nhìn mà không nhịn được cười.  

Nửa tiếng sau, Dương Bách Xuyên trở lại công ty đấu giá, kho bảo hiểm nằm dưới tầng ba. Sau khi đi xuống, anh nhìn thấy vài người mặc đồng phục cảnh sát trong tầm mắt.  

Hiện tại cảnh sát đang điều tra.  

Dương Bách Xuyên vừa chớp mắt đã thấy một người rất quen, chính là hoa khôi cảnh sát truy bắt hai tội phạm lần trước, Ninh Kha!  

Hai người bốn mắt chạm nhau, Dương Bách Xuyên thấy mặt cô ta đỏ lên rồi nhanh chóng khôi phục bình thường, chào hỏi anh: “Dương Bách Xuyên, sao anh lại tới đây?”  

Tâm trạng của Ninh Kha đối với Dương Bách Xuyên khá phức tạp, lần trước cô ta bị hai tên tội phạm kèm hai bên, trúng đạn được Dương Bách Xuyên cứu, còn được chăm sóc…  

Sau đó đi bệnh viện kiểm tra mới biết được vết thương của cô ta nguy hiểm cỡ nào, theo lời bác sĩ thì cái mạng này của cô ta là ăn may mới nhặt lại được.  

Nhưng chỉ có Ninh Kha hiểu rõ, mạng của mình là Dương Bách Xuyên cứu. Cô ta cũng cảm thấy Dương Bách Xuyên không phải người bình thường, bởi vì hôm sau lúc rửa ráy thì miệng vết thương đã khép lại, thậm chí còn không để lại sẹo.  

Thật ra Ninh Kha không biết lần trước Dương Bách Xuyên đã cho cô ta dùng một viên đan Tạo Hóa Sinh Cơ, cải thiện tố chất cơ thể cô ta trên phạm vi lớn, hơn nữa anh còn không tiếc chân khí chữa trị miệng vết thương, không để lại sẹo mới bình thường.  

Càng quan trọng hơn là sau khi xuất viện, công lao bắt giữ hai tên tội phạm rơi xuống đầu cô ta, trực tiếp thăng chức lên thành đội trưởng đội cảnh sát hình sự.  

Trở thành một trong những cảnh sát hình sự trực thuộc Cố Đô là chuyện vô cùng nở mày nở mặt. 

Bình luận

Truyện đang đọc