SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Sau khi ra khỏi đồn cảnh sát, Dương Bách Xuyên đứng trước xe hỏi Triệu Vũ Linh đi đâu.  

Triệu Vũ Linh thấy Triệu Nam ngồi trong xe thì không còn mặt mũi lên xe, bèn lắc đầu nói: "Hai người đi đi, tôi bắt xe về khách sạn." Đương nhiên anh ta sẽ không đi nhảy lầu thật.  

Nhưng trước khi đi, Triệu Vũ Linh vẫn nhìn Dương Bách Xuyên đầy u oán: "Em rể à, sau này chúng ta là người một nhà, sao cậu lại không nói cho tôi biết đan Tinh Long là loại thuốc kia. Dù cho lần trước tôi đắc tội cậu, nhưng cậu cũng không cần hẹp hòi thù dai như thế chứ? Đan Tinh Long có phải là cậu cố ý muốn chỉnh ba con tôi không?"  

Dương Bách Xuyên nghe Triệu Vũ Linh nói vậy, nét mặt bất giác căng ra, nhưng có đánh chết anh cũng không thừa nhận chuyện này. Anh hùng hồn nói: "Triệu Vũ Linh, trong lòng anh tôi là người như vậy sao? Tôi tốt bụng tặng đan dược cho hai người, hai người đâu có hỏi tôi công hiệu của nó, bây giờ anh chơi gái bị bắt lại thành lỗi của tôi hả?"  

"Hix, em rể đừng giận, tôi chỉ nói vậy thôi. Có điều đan dược của cậu thật sự rất tốt. Tôi đi trước đây." Mới đi được vài bước anh ta lại vòng về nói khẽ: "Cậu tuyệt đối đừng kể chuyện hôm nay của tôi cho ai nhé. Bye bye!"  

Triệu Vũ Linh đỏ mặt nói xong, lập tức rời đi như chạy trốn.  

Dương Bách Xuyên không nhịn được bật cười ha ha. Bây giờ anh không thấy tên nhãi Triệu Vũ Linh này đáng ghét nữa. Vả lại để cho anh ta theo bên cạnh Triệu Nam cũng xem như có một vệ sĩ giỏi võ cổ có thể bảo vệ cô ấy.  

Sau khi rời đi, Triệu Vũ Linh đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, cứ có cảm giác mình đã quên chuyện gì đó.  

Á! Lúc đang đi trên đường, anh ta hét to một tiếng, đột nhiên nhớ ra ba mình cũng có đan Tinh Long mà Dương Bách Xuyên tặng. Vừa rồi anh ta còn trách Dương Bách Xuyên không nói tác dụng của thuốc.   

Triệu Vũ Linh lấy điện thoại ra, định gọi điện dặn dò Triệu Viễn Thành tuyệt đối đừng uống hết cả một viên đan dược, muốn uống thì chia đôi hoặc chia nhỏ hơn mới được dùng. Anh ta đã đích thân trải nghiệm, quá là mất mặt, không muốn ba mình cũng rơi vào vết xe đổ.  

Điện thoại reo vài tiếng rồi kết nối. Nhưng sau khi cuộc gọi được kết nối, tiếng thở hồng hộc của Triệu Viễn Thành vang lên.  

Tim Triệu Vũ Linh đập thình thịch, anh ta vội vàng dặn dò ba mình tuyệt đối đừng tùy tiện dùng đan dược của Dương Bách Xuyên.  

Kết quả là đổi lấy tiếng chửi mắng của Triệu Viễn Thành: "Ranh con không nói sớm, đan dược này hại chết ba mày rồi..."  

Hai ba con không tiện thảo luận chuyện này, rất ăn ý cúp điện thoại. Triệu Vũ Linh chỉ có thể cầu nguyện cho ba đừng mất mặt như mình.  

...  

Hơn chín giờ tối Dương Bách Xuyên và Triệu Nam dùng bữa xong, sau đó anh đưa Triệu Nam về nhà. Anh vẫn chưa biết chỗ ở của bạn gái.  

Khi tới nơi anh mới biết Triệu Nam sống trong khu biệt thự nằm trong khu vực phồn hoa nhất Cố Đô, sơn thủy hữu tình, cũng là khu vực mới phát triển giống nhà họ Liễu.  

Lúc xuống xe, Dương Bách Xuyên chờ mong bạn gái mời mình vào nhà ngồi một lát, nhưng tiếc là Triệu Nam chỉ cười khúc khích, hôn anh một cái trước khi xuống xe rồi đi về nhà.  

Điều này khiến Dương Bách Xuyên rất thất vọng. Anh nhìn khu biệt thự, thầm suy tính mình có nên mua một căn nhà ở đây hay không.  

Dù sao hoàn cảnh biệt thự cũng phù hợp cho anh tu luyện. Buổi sáng thức dậy anh phải tập luyện Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể, sống ở tầng cao trong khu chung cư không tiện.  

Dương Bách Xuyên lắc đầu, quay xe đi về nhà, dự định ngày mai sẽ đến trung tâm môi giới bất động sản khu mới hỏi thăm, nếu có nhà thích hợp thì anh sẽ mua một căn rồi chuyển nhà luôn. Sống trong căn nhà hiện tại không có vấn đề gì hết, chẳng qua là không tiện tu luyện mà thôi. 

Bình luận

Truyện đang đọc