SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dương Bách Xuyên quan sát thấy cô gái đang dìu cụ già, nhưng ánh mắt lại lia khắp xung quanh như đang quan sát hoàn cảnh bốn phía.  

Hai người chậm rì rì đi đến thang máy.  

Khoảng cách hơi xa nên Dương Bách Xuyên không thể xác định cô ta có phải là võ cổ giả hay không.  

Đúng lúc này, Hầu Đậu Đậu và con chồn bên cạnh bỗng kêu kéc kéc, hai con linh thú cùng nhìn về phía cụ già và cô gái.  

Dương Bách Xuyên giật mình, chợt nhớ ra con chồn và Hầu Đậu Đậu tìm được hai sợi tóc trong két bảo hiểm.  

Hiện tại con chồn Hương Hương và Hầu Đậu Đậu cùng quay về phía cụ già và cô gái mà hét lên, sau đó nhìn Dương Bách Xuyên.  

Anh lập tức hiểu được tiếng hét của con chồn và Hầu Đậu Đậu.  

Chắc hẳn cụ già và cô gái chính là cặp siêu trộm.  

Anh nhếch môi, đứng dậy dắt theo con chồn và Hầu Đậu Đậu đi đến chỗ cụ già và cô gái.  

Lúc này bọn họ đã đi vào thang máy.  

Dương Bách Xuyên vội vàng chạy tới ấn thang máy, đồng thời nói với cụ già và cô gái ở bên trong: "Xin lỗi, hai vị chờ chút!"  

Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên đã dắt theo con chồn và Hầu Đậu Đậu đi vào thang máy.  

Cô gái và cụ già nhìn Dương Bách Xuyên, gật đầu lịch sự.  

Sau khi ấn thang máy, Dương Bách Xuyên mỉm cười hỏi: "Hai vị đến Cố Đô du lịch sao?"

"Khụ khụ!"  

Nghe thấy câu hỏi của Dương Bách Xuyên, cô gái không nói gì, còn cụ già thì ho sặc sụa một hồi rồi trả lời: "Đúng là chúng tôi đi du lịch. Sau bữa tối chúng tôi ra ngoài dạo một vòng ngắm cảnh đêm Cố Đô, vừa mới trở về..."  

Dương Bách Xuyên càng cười tươi hơn. Từ lúc vào thang máy anh đã chắc chắn hai người này là võ cổ giả, hơn nữa ông cụ này không phải người già mà ngược lại vẫn còn rất trẻ.  

Bởi vì anh dùng linh thức kiểm tra bọn họ.  

Không gì có thể che giấu được linh thức của Dương Bách Xuyên.  

Trong mắt mọi người, ông cụ có mái tóc hoa râm, mặt đầy đồi mồi. Nhưng trong linh thức của Dương Bách Xuyên, đồi mồi trên mặt ông ta không phải tự nhiên.  

Đây là kỹ thuật hóa trang rất cao siêu.  

Hơn nữa, từ khí huyết anh có thể nhận ra cụ già có nội lực Ám Kình tầng bốn, cô gái là là Ám Kình tầng ba.  

Điều này khiến Dương Bách Xuyên kinh ngạc. Ông cụ hóa trang này cùng lắm cũng chỉ hai bảy hai tám tuổi, cô gái cũng tầm hai sáu hai bảy, hai người cùng độ tuổi.  

Ở tuổi này đã có tu vi Ám Kình tầng bốn và tầng ba đúng là hiếm thấy.  

Cụ già nói xong, Dương Bách Xuyên vờ như vô tình nói: "Cố Đô là kinh đô của mười ba triều đại, có rất nhiều đồ cổ, chẳng hạn như tranh cổ, hai vị có thể mua mấy bức mang về."  

Bình luận

Truyện đang đọc