SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Trong tay người xương còn cầm một cây đinh ba, trong hốc mắt thật sâu có huyết quang lập lòe, một thân xương cốt óng ánh sáng long lanh lấp lánh, nhưng lại vô cùng yêu dị.  

"Rống!"  

Người xương nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên phát ra tiếng gào thét.  

Hơi thở âm u lạnh lẽo quen thuộc khóa vào người Dương Bách Xuyên, khiến trong lòng anh vô cùng khó chịu. Cảm giác này giống như bị rắn độc nhìn chằm chằm, rất u ám.  

Lúc nó di chuyển về phía trước phát ra tiếng răng rắc, từng khớp xương của người xương đều đang chuyển động.  

Dương Bách Xuyên biết rõ hiển nhiên người xương trước mắt chính là Bạch Cốt Yêu, bởi vì sư phụ Vân Thiên Tà từng nói hình thái của Bạch Cốt Yêu biến hóa khôn lường, nói cách khác Bạch Cốt Yêu có thể biến thành bất kỳ hình dạng nào cũng không kỳ lạ.  

Nhưng khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy nặng nề là sau khi Bạch Cốt Yêu biến thành người xương lần thứ hai thì hơi thở đã tăng lên nhiều, nói cách khác thực lực của Bạch Cốt Yêu tăng lên thì sẽ càng mạnh hơn.  

Lần đầu tiên Bạch Cốt Yêu biến thành một đứa trẻ tám, chín tuổi; lần thứ hai là một người xương khổng lồ, quả thật khiến Dương Bách Xuyên sợ hãi trong lòng.  

Thật không biết Bạch Cốt Yêu còn biến thành hình thái gì nữa, mấu chốt là Dương Bách Xuyên phát hiện công kích của mình không có tác dụng lớn với Bạch Cốt Yêu, lần này lợi hại hơn lần kia.  

Bạch Cốt Yêu hay người xương giơ đinh ba lên trời, sát khí đậm đặc quẩn quanh đinh ba.  

Khiến Dương Bách Xuyên bất ngờ là công kích lần này của Bạch Cốt Yêu không phải dùng đinh ba trực tiếp tấn công, mà là sau khi nó giơ đinh ba lên, hội tụ sát khí to lớn, ngay sau đó đột nhiên vung về phía Dương Bách Xuyên.  

Lúc này chỉ nghe thấy Bạch Cốt Yêu ngâm xướng: "Cửu Long Hí Châu, diệt cho bổn vương."  

"Gào..."  

Tiếng rồng ngâm liên tục vang lên.  

Dương Bách Xuyên hít vào một hơi, thế mà nhìn thấy một con giao long sát khí dài mười hai, mười ba mét đi ra từ đinh ba của Bạch Cốt Yêu. Nó thét dài rống to tấn công Dương Bách Xuyên.  

Rồng Cửu Thiên Sát Khí, hiển nhiên là Bạch Cốt Yêu hóa thành, công kích giáng xuống từ chín phương hướng, từ nửa bầu trời xông về phía Dương Bách Xuyên. Nhìn thì thật đúng là chín con giao long đang muốn tranh giành viên châu là Dương Bách Xuyên.  

Tiếng rồng ngâm kinh thiên động địa, vang vọng toàn bộ đáy cốc.  

Trong lúc nhất thời mưa gió biến đổi thất thường, khí thế vô cùng bức người.  

Trán Dương Bách Xuyên ứa mồ hôi lạnh, anh ngẩng đầu nhìn chín con giao long sát khí bay lượn trên đỉnh đầu mà sững sờ.  

Đương nhiên cũng không phải sững sờ, càng không phải ngu ngơ.  

Nguyên nhân chân chính là vì Dương Bách Xuyên phát hiện dưới chín con giao long sát khí do Bạch Cốt Yêu thi triển ra, anh vậy mà không thể động đậy dưới uy áp của bọn chúng.  

Lúc này Dương Bách Xuyên nổi gai ốc cả người, kêu to trong lòng: "Lão già sắp xong đời rồi."  

"Om sòm, thằng nhóc con chỉ có chút tiền đồ này, thả lỏng tâm thần đừng phản kháng, xem vi sư thu phục yêu quái đây."

Bình luận

Truyện đang đọc