SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Chỉ là một tên Tiền Bất Hoán mà thôi, đối với hắn thì chẳng có gì đáng lo.  

Hắn cười lạnh rồi vận chuyển chân khí trong cơ thể, điều động kiếm khí Huyền Hoàng trong kiếm Đồ Long, một kích này như có thể đánh nát Hoa Sơn.  

Mà giờ phút này, trong tay Tiền Bất Hoán loé lên ngân quang xông tới để thủ hộ, một thanh phi kiếm khí tức âm hàn xuất hiện.  

Cảm nhận thuộc tính từ khí tức, Dương Bách Xuyên phát hiện đây là một thanh linh bảo pháp khí thuộc tính Tiên Thiên, khí tức âm hàn, thuộc tính không phải băng sương thì chính là hàn thủy.  

Đối với cái này hắn không hề lo lắng chút nào, trong lòng vừa động vận chuyển chân hoả xuất hiện trên thân kiếm Đồ Long, sức mạnh chân hoá cực nóng chính là khắc tinh của tất cả thuộc tính âm hàn.  

Vạn vật tương sinh tương khắc, đạo lý này ai cũng hiểu.  

Dương mỗ cũng không tin mình không giải quyết được một tên Tiền Bất Hoán.  

Lúc trước ở đại sảnh Mạo Hiểm, lão bất tử này đã thể hiện địch ý với mình rồi, muốn ra oai phủ đầu đã khiến trong lòng Dương mỗ rất khó chịu, bây giờ còn dám dẫn người đến đánh cướp, thật sự khiến hắn nảy lên ý giết người.  

Nhưng mà sắp đến lúc giao chiến, Dương Bách Xuyên lại phát hiện trong hai mắt lạnh lùng của Tiền Bất Hoán băng không hề có chút gợn sóng, không có vẻ khinh thường đối thủ cũng không có sự sợ hãi mà vô cùng bình tĩnh.  

Điều này ngược lại khiến trong lòng Dương Bách Xuyên căng thẳng.  

Dựa theo lẽ thường, đầu tiên hai người đều phải có biểu cảm dữ dội nhưng Tiền Bất Hoán lại không có.  

Chuyện xảy ra khác thường tất có sự gian ác.  

Ngay lúc trong lòng Dương Bách Xuyên xuất hiện nghi hoặc, chỉ thấy Tiền Bất Hoán giơ trường kiếm trong tay lên rồi làm ra tư thế chỉ kiếm lên trời rất kỳ quái, hơn nữa trong miệng chậm rãi nói: “Hàn Băng Phong Nhận Trảm~”  

Sau khi dứt lời, chỉ thấy kiếm khí của ông ta phóng lên cao, ở giữa không trung bạo phát ra ngân quang chói mắt khiến cho Dương Bách Xuyên theo bản năng nhắm mắt lại.  

Ngay sau đó, hắn cảm nhận được nhiệt độ trong không khí xung quanh giảm xuống kịch liệt, lạnh lẽo giống như là rơi vào lỗ hổng băng tuyết vậy.  

“Ầm~”  

Một tiếng chấn động trầm đục vang lên, cũng ngay lúc Dương Bách Xuyên cảm thấy chói mắt và nhắm mắt lại, tiếng nổ ầm ầm truyền tới.  

Trong nháy mắt, tóc gáy của Dương Bách Xuyên dựng hết cả lên.  

Hắn không có bất kỳ phản ứng nào nhưng kiếm Đồ Long trong tay truyền đến một trận rung chuyển.  

Uy lực một kiếm của mình thế mà đã bị Tiền Bất Hoán đánh tan rã.  

“Là... Thần thông kiếm pháp~”  

Trong đầu Dương Bách Xuyên đột nhiên nhớ tới thủ đoạn chiến đấu cường đại nhất của tu chân giả.  

Từ trước đến giờ, Dương Bách Xuyên cũng biết có tồn tại thần thông, cũng giống như thần thông Thủ Cốt ở tay phải của hắn, cũng có thể nói là pháp thuật, hắn cũng được sư phụ Vân Thiên Tà nói cho hiểu sơ sơ, còn ở trong Tu Chân Giới cũng có thể gọi là kỹ thuật thần thông hoặc là kiếm kỹ.  

Dùng phi kiếm thi triển được gọi là thần thông kiếm kỹ, là chuyên môn dùng phi kiếm mà nghiên cứu thần thông, lực công kích là mạnh nhất.  

Được coi là pháp thuật thần thông cao cấp.  

Trước kia tu vi của hắn còn kém nên sư phụ không truyền thụ, bây giờ lúc muốn tu luyện thì sư phụ Vân Thiên Tà lại rơi vào trạng thái ngủ say.  

Từ trên xuống dưới cả người Dương Bách Xuyên chỉ có duy nhất ba chiêu thần thông chiến kỹ không trọn vẹn có thể dùng được đó chính là thần thông Thủ Cốt của Thông Tí Viên Hầu, dù sao cũng là không trọn vẹn, không có uy lực thần thông thật sự như Thông Tí Viên Hầu, trước kia lúc tu vi thấp còn có thể chống đỡ, hiện tại theo tu vi tăng lên, thần thông Thủ Cốt cũng không còn đủ sức nữa.  

Năm đó, lúc bị Hoá Thê Lương đưa ra khỏi Sơn Hải Giới, vốn dĩ sư phụ muốn truyền thụ cho mình thần thông chiến kỹ, nhưng ai ngờ vừa dừng chân ở thành Yêu Quang đã khiến sư phụ rơi vào trạng thái ngủ say rất sâu, Dương Bách Xuyên cũng chưa từng được học tập thần thông chiến kỹ.  

Nhưng sư phụ cũng nói cho hắn hiểu được, ở Tu Chân Giới mênh mông, các loại các dạng pháp thuật thần thông chiến kỹ mớ là căn cơ của tu chân giả, là kỹ năng chiến đấu sinh tồn để hành tẩu ở Tu Chân Giới.  

Ở Sơn Hải Giới, có thể do chỉ là một phương thế giới nhỏ nên Dương Bách Xuyên chưa từng thấy qua thần thông chiến kỹ gì đó.  

Hôm nay lại là lần đầu tiên nhìn thấy trên người Tiền Bất Hoán, nhưng cũng khiến cho hắn chịu thiệt thòi lớn.  

“Đụng~ phụt ~”  

Dương Bách Xuyên chỉ cảm thấy đòn công kích của kiếm Đồ Long trong nháy mắt bị một đòn phi kiếm của Tiền Bất Hoán làm tan rã, trong tầm mắt có một đạo phong nhận màu bạc hung hăng chém vào kiếm Đồ Long, thuận thế truyền đến sức mạnh cực lớn va chạm vào người hắn, khiến hắn hộc máu bay ngược ra ngoài.  

“Ầm~”  

Cồn cát cách đó hơn mười mét bị Dương Bách Xuyên ngã trúng tạo thành một cái hố lớn.  

Hắn biết sợ hãi rồi.  

Bình luận

Truyện đang đọc