SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Về phần cô, tôi đối với cô không có cảm giác, tôi tin cô cũng giống như vậy, cô vắt óc tìm mưu hạ dược cho tôi, cũng đừng nói với tôi là vì thích tôi.”  

Lần này nói xong, Dương Bách Xuyên trực tiếp rời đi.  

“Ầm~”  

Một tiếng đóng cửa vang lên, làm cho thân thể Trương Thiến run lên, ngay lập tức trong ánh mắt cô ta tràn ngập oán hận hướng về phía cửa tê tâm liệt phế hô to: “Dương Bách Xuyên tôi hận anh, anh sẽ hối hận ~”  

Dương Bách Xuyên ở hành lang nghe được tiếng hết giận dữ của Trương Thiến, cũng không quay đầu lại mà rời đi, trong lòng vô cùng tức giận, người phụ nữ này lại dùng cách hạ thuốc anh, thật sự là khiến cho anh phản cảm, quan trọng là dã tâm của cô ta quá mức, câu sau cô ta nói là có ghen tị với Bộ Thanh Mai, thật sự không nói gì.  

Nếu đổi thành một người đàn ông khác, Dương Bách Xuyên đã sớm đánh chết đối phương.  

Đương nhiên cũng không thể là đàn ông.  

Tam quan của anh vẫn là rất bình thường.  

Sau khi đi ra khỏi phòng, Linh Thức phóng thích ra, rất nhanh đã tìm được phòng của Lưu Tích Kỳ và Bộ Thanh Mai, phát hiện hai người đều là trạng thái say rượu, vốn đi đến phòng Bộ Thanh Mai, nghĩ lại vẫn là quên đi, trực tiếp trở về biệt thự, Lục Tuyết Hi còn ở biệt thự, hiện tại biệt thự cũng không có người.  

Dương Bách Xuyên rời đi, nhưng ở trong phòng khách Trương Thiến lại giống như điên cuồng khóc, kế hoạch của cô thất bại, hận ý trong lòng đối với Bộ Thanh Mai và Dương Bách Xuyên không chỉ mười lần, ngồi ở gian phòng, ở trong tiếng khóc nguyền rủa Dương Bách Xuyên và Bộ Thanh Mai.  

Vốn dĩ đã ghen tị với Bộ Thanh Mai, bây giờ bởi vì Dương Bách Xuyên nói một câu, cùng loại ánh mắt không nhìn thẳng vào cô ta, làm cho Trương Thiến thật sự rất đau lòng, từ đó ghi hận hai người anh và Bộ Thanh Mai.  

Điều khiến Dương Bách Xuyên thật không ngờ chính là, hôm nay anh từ chối Trương Thiến, ngày sau đổi lấy cho anh một phiền toái lớn.  

............  

Trở lại biệt thự, Dương Bách Xuyên nhìn thấy đèn phòng Lục Tuyết Hi sáng lên, vốn định đến Vân Môn tìm cô ta nói chuyện phát triển sau này của Vân Môn, nhưng khiến anh buồn bực là khi anh đến cửa, đèn trong phòng Lục Tuyết Hi lại tắt.  

Được rồi, vẫn nên đi tắm rửa rồi ngủ thôi, anh cười khổ một tiếng trở lại phòng mình, bây giờ toàn bộ biệt thự đều không có người, ba người Kiều Phúc được anh điều đến tổng bộ Vân Môn, muốn tìm người nói chuyện cũng không có.  

Đối với khuôn mặt lạnh lùng của Lục Tuyết Hi, khiến cho Dương Bách Xuyên có hơi khó hiểu.  

Cùng lúc đó trong phòng Lục Tuyết Hi, Lục Vũ Thư nói với chị gái Lục Tuyết Hi: “Chị, em thấy tiên sinh rất tốt, vì sao chị lại giận ngài ấy?”  

“Em thì biết cái gì, người này có quá nhiều tình nhân, thân là người đứng đầu tông môn, cứ tiếp tục như vậy sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện, xem như là chị đã nhìn ra, nhược điểm của Dương Bách Xuyên chính là phụ nữ, không chừng ngày sau anh ta sẽ chịu thiệt thòi lớn ở trong tay phụ nữ, chị không tức giận với ngài ấy~” Lục Tuyết Hi nói ra.  

“Ha ha, chị có phải thích tiên sinh rồi hay không, em có cảm giác như chị đang đánh đổ bình dấm vậy?” Lục Vũ Thư cười ha ha nói.  

“Chị sẽ thích ngài ấy sao?” Năm đó, cô ta chướng mắt cả thiên tài của mười hai đại tông môn của Sơn Hải Giới, cô ta sẽ thích cái người tên Dương Bách Xuyên này sao?” Giọng điệu Lục Tuyết Hi khinh thường phản bác em gái mình.

Lục Vũ Thư nghiêm túc nói: “Nhưng tiên sinh mới hai mươi hai tuổi mà, anh ấy có thể luyện tới Trúc Cơ kỳ trong linh khí mỏng manh ở bên ngoài xem như là thiên tài rồi, không hề kém những thiên tài của tông môn Sơn Hải giới. Hơn nữa tiên sinh còn là một người trọng tình nghĩa, những thiên tài ở Sơn Hải Giới đó cùng lắm chỉ dùng lời nói mà hống hách khắp thiên hạ, còn không phải dựa vào tiền bối sao? Nhưng tiên sinh thì khác, anh ấy dựa vào sự nỗ lực tu luyện của mình, hơn nữa còn một tay sáng lập nên Vân Môn, mặc dù hiện giờ vẫn chưa tính là gì, nhưng em có dự cảm, tương lai Vân Môn chắc chắn sẽ không kém những tông môn ở Sơn Hải Giới. Chị à, thật ra nếu chị lựa chọn tiên sinh cũng không tệ. Ít nhất là về điểm tiên sinh trọng tình trọng nghĩa, sau khi anh ấy biết bí mật của nhà họ Lục chúng ta cũng không nổi lòng tham, quan trọng anh ấy là người sinh ra và lớn lên ở Trái Đất, rất quen thuộc với nơi này, dựa theo manh mối gia tộc để lại, vậy thứ chúng ta cần tìm trên Trái Đất sẽ dễ dàng hơn.”  

Chờ cô ấy nói xong, giọng của Lục Tuyết Hi vô cùng nghiêm khắc nói: “Lục Vũ Thư, em nghe rõ cho chị, chuyện này chị tự có chừng mực, trước khi Dương Bách Xuyên chưa có thực lực Kim Đan, tốt nhất em nên câm miệng cho chị, nếu em dám tiết lộ nửa chữ ra ngoài, chị sẽ xem như không có em gái như em, ngàn năm trước nếu không phải do em, nói không chừng chúng ta đã tìm được món đồ của gia tộc rồi.”  

“Chị à, em chỉ muốn nói một chút mà thôi, chị cần gì phải nổi giận, chị yên tâm, em sẽ không nói với tiên sinh.” Lục Vũ Thư thè lưỡi nói.  

“Sau này, ở trước mặt bất luận kẻ nào cũng không được nhắc tới một chữ mục đích thật sự của chúng ta đến Trái Đất, còn về Dương Bách Xuyên có thể hợp tác hay không, chị vẫn cần phải quan sát, việc này ảnh hưởng rất lớn, cũng không phải trò đùa, hiểu không?” Lục Tuyết Hi rất nghiêm khắc dặn dò em gái.  

“Hiểu, em cũng không phải con nít, được rồi, chị mau trở về đi, cơ thể em cứ giao cho em, em muốn tắm rửa.” Lục Vũ Thư không kiên nhẫn nói.  

Dường như có một bí mật lớn giữa hai chị em này, nhưng cần tìm người trợ giúp, mà Dương Bách Xuyên chính là đối tượng, nhưng hiện tại thời cơ vẫn chưa chín mùi.  

Những chuyện này Dương Bách Xuyên đương nhiên là không biết, sau khi trở lại phòng, anh khoanh chân ngồi ở trên giường, trong đầu bắt đầu quan sát những thứ tu chân hỗn tạp mà sư phụ truyền xuống.  

Theo tu vi dần dần tăng lên, anh càng cảm thấy những tu chân hỗn tạp trân quý này tự nhiên đổi lại có rất nhiều kiến thức cơ bản tu chân,... lượng tin tức rất khổng lồ, anh cũng chưa xem hết được.  

Còn có một ít pháp thuật tạm thời có thể học, cũng cần phải đi củng cố một phen, cũng tốt cho thời điểm đối đầu với kẻ thù sau này, có thể càng thêm thuận lợi.  

Bình luận

Truyện đang đọc