SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Độc Cô Vô Tình đứng trên một khoảng đất trống, có chút bó tay chịu trói. Tuy rằng cô từng nghe Dương Bách Xuyên nói tới thiên kiếp Kim Đan, nhưng khi thiên kiếp thật sự giáng xuống thì cô mới biết uy thế của thiên uy kinh khủng đáng sợ cỡ nào, cô có chút bị dọa sợ.

Dương Bách Xuyên nhìn bầu trời mây đen cuồn cuộn, vốn cho rằng ở trong Động Thiên của Vân Môn thì có thể tránh né thiên kiếp, ai ngờ thiên kiếp nên tới vẫn tới, điều này cho thấy bên dưới Thiên Đạo, mọi thứ đều không có chỗ ẩn náu.

Đừng thấy Động Thiên của Vân Môn là một tiểu thế giới, nhưng nó vẫn nằm bên trong Đại Đạo, chỉ cần tu vi đạt tới thì tất nhiên thiên kiếp sẽ giáng xuống.

Thiên kiếp của Độc Cô Vô Tình, nhìn từ mây thiên kiếp đang không ngừng tụ lại, hình như cũng không nhỏ.

Trong lòng Dương Bách Xuyên lập tức cảm thấy nặng nề, nhưng trên mặt anh mang theo nụ cười nhẹ nhàng đi tới Độc Cô Vô Tình. Để độ kiếp đầu tiên tâm tính phải thả lỏng, không được có áp lực trong lòng.

Nếu như ngay từ đầu trong lòng đã có lo ngại thì tám chín phần mười sẽ độ kiếp thất bại.

Một khi độ kiếp thất bại cũng có nghĩa mạng sống đã đến hồi kết.

Vì vậy ngay từ đầu Dương Bách Xuyên đã truyền thụ cho mấy người phụ nữ và tất cả mọi người trong Vân Môn độ kiếp quan trọng là phải có niềm tin chắc chắn sẽ vượt qua, trong lòng xem thiên kiếp như một lần thử thách trong tu luyện là được, không được có gánh nặng trong lòng.

Mà Độc Cô Vô Tình thấy Dương Bách Xuyên vội vàng chạy đến, sau khi nhìn thấy nụ cười trên mặt anh thì chẳng hiểu sao trong lòng thả lỏng, áp lực do thiên kiếp mang tới trong lòng biến mất hơn phân nửa. Trong lòng cô, chỉ cần có Dương Bách Xuyên thì không cần phải sợ gì hết.

"Đừng lo lắng, chỉ là một tiểu thiên kiếp mà thôi, sấm to mưa nhỏ, lấy thực lực của em ra, vượt qua từng tia thiên kiếp là được, không cần có chút áp lực nào trong lòng, mọi chuyện đều có tôi đây." Trong lúc nói chuyện Dương Bách Xuyên ôm Độc Cô Vô Tình một cái.

"Ừ, nhất định em sẽ vượt qua." Độc Cô Vô Tình dựa vào ngực Dương Bách Xuyên, giọng điệu kiên định trả lời, nỗi sợ thiên kiếp trong lòng biến mất không còn một mảnh, thay vào đó là tự tin vô tận.

Kỳ thật tính ra cô là người duy nhất có tu vi cao nhất trng Vân Môn ngoại trừ chị em nhà họ Lục, nếu chỉ tính trong số phụ nữ của Dương Bách Xuyên thì cô đứng thứ nhất.

Nghĩ tới chuyện này trong lòng Độc Cô Vô Tình vui mừng một cách khó hiểu, tuy rằng cô không được làm chính cung nhưng có thể làm người có thực lực đứng đầu trong mấy người phụ nữ trong lòng anh là đủ rồi.

Vì vậy cô cũng thầm nói với bản thân, nhất định phải vượt qua thiên kiếp.

...

Sau khi Dương Bách Xuyên khuyên bảo Độc Cô Vô Tình, anh xoay người lui ra. Bây giờ thiên kiếp đã chuẩn bị xong, tia lôi kiếp đầu tiên có thể giáng xuống bất kỳ lúc nào, Dương Bách Xuyên không dám đứng bên cạnh Độc Cô Vô Tình, nếu không ngược lại sẽ gia tăng uy lực thiên kiếp của cô.

Giờ phút này tất cả mọi người của Động Thiên Vân Môn đều vây quanh Độc Cô Vô Tình, đương nhiên đều ở cách hơn trăm thước để quan sát độ kiếp.

Với bọn họ thì đây là một cơ hội hiếm thấy.

Trên toàn bộ Trái Đất, việc Độc Cô Vô Tình vượt thiên kiếp xem như mở ra tiền lệ, ít nhất trong vòng mấy trăm năm là như thế.

Bất kể là đệ tử Vân Môn hay môn nhân đệ tử của tất cả thế lực giới võ cổ đều từ bỏ việc tu luyện, tới quan sát Độc Cô Vô Tình độ kiếp.

Bên cạnh Dương Bách Xuyên có rất nhiều người, Triệu Nam, Ninh Kha, Lâm Hoan, Bộ Thanh Mai, u Dương Ngọc Thanh, Viên Kim Phượng, em gái Dương San San, Lưu Tích Kỳ, Lý Đại Nghị vân vân, người nên tới đều tới. Trên thực tế đám người bọn họ từ khi Động Thiên của Vân Môn mở ra cơ bản chưa từng ra ngoài, tất cả đều ở trong Động Thiên dốc lòng tu luyện.

Chưởng giáo tông chủ các tông môn võ cổ lớn cũng đều tụ họp.

Dương Bách Xuyên có hạn chế đệ tử của tất cả thế lực giới võ cổ, trong vòng một năm không cho phép bọn họ ra khỏi Động Thiên của Vân Môn, thế nhưng với chưởng giáo trực lưu của các thế lực lớn lại không nghiêm khắc như vậy, suy cho cùng vẫn cho một chút mặt mũi, cho phép bọn họ tự do ra vào Động Thiên của Vân Môn.

Những người này cũng thức thời, biết cơ hội Dương Bách Xuyên cho khó có được nên sau khi đi vào cũng mỗi người cũng dựa theo yêu cầu về đệ tử môn nhân của mình mà làm, không hề ra ngoài, hôm nay Độc Cô Vô Tình vượt thiên kiếp Kim Đan, cả đám bọn họ cũng ngừng bế quan.

Trong đó trong lòng mấy người Hư Cảnh là kích động nhất, bởi vì dựa theo giảng giải của Dương Bách Xuyên thì Hư Cảnh chính là chuẩn Kim Đan, nhưng nhất định phải vượt qua thiên kiếp mới tính là cảnh giới Kim Đan chân chính, vì vậy việc quan sát Độc Cô Vô Tình độ kiếp thật sự là cơ duyên hiếm có với những người sớm muộn gì cũng bước vào Kim Đan như bọn họ.

Đã được quan sát thiên kiếp của Độc Cô Vô Tình, đến lúc đó bọn họ vượt thiên kiếp sẽ biết chuyện gì xảy ra.

Mắt cả đám không chớp lấy một cái, nhìn trên đầu Độc Cô Vô Tình trực tiếp ngưng tụ thành một mảng mây thiên kiếp lớn.

Vào một lúc nào đó, một tiếng ầm ầm vang lên trong mây thiên kiếp từ ngọn núi ở phía chân trời, tia chớp đột nhiên từ trong mây thiên kiếp đánh xuống.

"Tới rồi!" Dương Bách Xuyên nhẹ giọng lẩm bẩm, nhìn về phía chân trời, trong mây thiên kiếp giáng xuống tia sét đầu tiên. Anh không khỏi nhíu mày, trong mắt anh thì hình như thiên kiếp Kim Đan của Độc Cô Vô Tình đã vượt qua tam cửu thiên kiếp.

Là tứ cửu? Hay là ngũ cửu? Dương Bách Xuyên không biết, nhưng về mặt khí thế thì nhất định đã vượt qua tam cửu thiên kiếp.

Điều này khiến trong lòng anh hơi lo lắng, nên biết người bình thường vượt thiên kiếp Kim Đan cũng chỉ là nhất cửu thiên kiếp, nhị cửu thiên kiếp, tối đa là tam cửu thiên kiếp.

Mà cho dù là tam cửu thiên kiếp cũng có khoảng chừng bảy mươi hai tia lôi điện, nếu vượt qua tam cửu thiên kiếp, hiển nhiên sẽ rất đáng sợ.

Nhưng từ một góc độ khác thì cũng chứng minh thiên phú của Độc Cô Vô Tình tốt.

Cấp bậc cao thấp của thiên kiếp do hai phương diện tạo thành.

Đầu tiên là trong tay người độ kiếp tạo càng nhiều sát nghiệt thì cấp bậc thiên kiếp sẽ càng cao, về mặt này Dương Bách Xuyên biết Độc Cô Vô Tình không tạo sát nghiệt gì, ở Trái Đất cũng sẽ không có quá nhiều.

Không phải loại đầu tiên thì cũng chỉ có thể là loại thứ hai, thiên phú tu luyện của Độc Cô Vô Tình mạnh, vì vậy cấp bậc thiên kiếp của cô mới cao như thế.

Thế nhưng trong lòng Dương Bách Xuyên lại hi vọng tốt nhất Độc Cô Vô Tình chỉ là nhất cửu thiên kiếp, cho dù tư chất bình thường một chút cũng tốt hơn vì thiên phú cao mà thiên kiếp vô cùng mạnh, hơn nữa còn gặp nguy hiểm tới tính mạng.

Cho dù là nhất cửu thiên kiếp thấp nhất cũng đã thể hiện đủ uy thế của sấm sét, huống chi là vượt qua tam cửu thiên kiếp trở lên.

"Sẽ không có chuyện gì chứ?" Triệu Nam cực kỳ thông minh, cô ấy đứng bên cạnh Dương Bách Xuyên vừa cảm giác được tâm trạng của anh trầm xuống thì trong giọng nói mang theo lo lắng hỏi.

Dương Bách Xuyên nhìn về phía tia loi kiếp đầu tiên giáng xuông ở chân trời, trầm thấp nói: "Nhìn từ tia lôi kiếp đầu tiên thì ít nhất vượt qua tam cửu thiên kiếp, chỉ mong Vô Tình tính tình thiện lương, có thể vượt qua được." Trong lúc nói chuyện giọng điệu của anh mang theo sự run rẩy vô tình.

Đối mặt với Độc Cô Vô Tình độ kiếp, nói không căng thẳng là giả.

Nhưng nhìn thấy gương mặt tràn đầy tự tin của Độc Cô Vô Tình, trong lòng Dương Bách Xuyên cũng thở ra một hơi, đối với thiên kiếp chung quy vẫn phải dựa vào lòng tin.

Chỉ cần có lòng tin vượt qua được, cho dù cơ thể bị thương nghiêm trọng đến đâu thì Dương Bách Xuyên cũng có nước Sinh Mệnh để khôi phục, chỉ cần ý thức vẫn còn chính là thần hồn vẫn còn thì anh sẽ có cách.

"Ầm ầm!"

Tia thiên kiếp đầu tiên bổ lên người Độc Cô Vô Tình.

Mà toàn thân Độc Cô Vô Tình vận chuyển chân khí cứng rắn chống đỡ.

"Ầm ầm..."

Ngay sau đó là hai tia thiên kiếp liên tiếp, căn bản không cho Độc Cô Vô Tình thời gian mà đánh thẳng lên người.

Trước sau ba lượt thiên kiếp, đánh xuống không ngừng, trực tiếp đánh xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc