SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dương Bách Xuyên còn chưa nói xong, sắc mặt Hầu Đậu Đậu điên cuồng thay đổi, đôi mắt bỗng chốc đỏ ngầu, cả người run rẩy, nói: “Chủ nhân… người không cần Đậu Đậu nữa sao…? Ta đã làm sai cái gì, chủ nhân nói đi, Đậu Đậu có thể sửa chữa…”  

Khỉ lông vàng đội trời đạp đất lúc trước bỗng chốc ch ảy nước mắt, quỳ phịch xuống, cả mặt hoảng sợ không biết phải làm sao.

Hầu Đậu Đậu tuyệt đối không ngờ tới Dương Bách Xuyên sẽ giải trừ khế ước giữa hai người, đây là dấu hiệu không cần nó nữa. 

“Người chính là chủ nhân của Đậu Đậu, mãi mãi là vậy, Đậu Đậu đã làm sai cái gì, chủ nhân nói đi, Đậu Đậu có thể sửa, nhưng mà không thể không cần ta.” 

“Ta chính là một con khỉ hoang ở sâu trong sơn cốc của Địa Cầu, có thể có thành tựu ngày hôm nay đều là chủ nhân cho, là người mở mang đầu óc tu luyện cho ta, từ trước tới giờ đều là người bảo vệ ta... Người thân của ta chính là chủ nhân và chồn nhỏ, ở Sơn Hải Giới ta cũng không có người thân, chủ nhân không cần ta, ta đi đâu đây?” 

Hầu Đậu Đậu khóc rồi 

Nhưng Dương Bách Xuyên lại dở khóc dở cười, đỡ nó dậy: “Ta có nói không cần ngươi khi nào?” 

Mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng Dương mỗ vô cùng cảm động. 

Một câu người thân của Hầu Đậu Đậu ít nhất đã khiến Dương mỗ xúc động. 

Hắn có khác gì đâu? 

“Ý của ta là sau này ngươi chính là tiểu đệ, ta là đại ca, trước giờ ta đều coi ngươi và chồn nhỏ là người thân. Khế ước chính là một tượng trưng, sau khi hủy bỏ có ích đối với tu hành sau này của ngươi, cho nên đừng suy nghĩ lung tung nữa, đứng dậy đi!” Dương Bách Xuyên cười đỡ Hầu Đậu Đậu dậy. 

“Thật sao...?” 

“Ta lừa ngươi khi nào?” 

"He he 

Hầu Đậu Đậu mặt mày hớn hở. 

Chỉ cần không phải Dương Bách Xuyên không cần nó là được, từ năm đó tách ra đến bây giờ đã hơn trăm năm, nó tu luyện cả ngày lẫn đêm chính là để có một ngày giúp được cho Dương Bách Xuyên. Bây giờ nó tự cho rằng đã có thực lực trở lại bên cạnh Dương Bách Xuyên, nếu Dương Bách Xuyên không cần nó nữa, thì sao nó có thể tiếp nhận. 

Cũng may chỉ là giải trừ khế ước, điều này không tính là gì đối với con khỉ cẩu thả, chỉ cần nó vẫn là nó, Dương Bách Xuyên vẫn là người thân mới là quan trọng nhất. 

Đúng lúc này Ngô Mặc Thu đã cứu tỉnh Diệp Vô Tâm, đi tới. 

Lúc trước Diệp Vô Tâm đã bị Quan Thiên Ngạo đánh ngất xiu. 

“Xuyên Tử, rất có thể Quan Thiên Ngạo chưa chết!” Đây là câu đầu tiên Diệp Vô Tâm nói lúc đi tới. 

Dương Bách Xuyên và đám người Hầu Đậu Đậu đều thay đổi sắc mặt. 

“Không thể nào, rõ ràng một côn của ta đã đánh hắn ta tan nát rồi” Hầu Đậu Đậu lên tiếng. 

“Hầu Đậu Đậu, chuyện này đúng là có khả năng, tu chân giả Phân Thần cảnh của Nhân tộc có một môn tu luyện thiên phú gọi là thân ngoại hóa thân, cũng tức là ngươi đánh chết rất có thể chỉ là một phân thân của Quan Thiên Ngạo, phân thân là có thể chặn tai họa thay bản tôn.” Sau khi Dương Bách Xuyên lấy lại tinh thần, xem xét tình hình ở trong sân đúng là không phát hiện khí tức Nguyên Thần và máu tươi còn sót lại. 

Nếu như bản tôn của Quan Thiên Ngạo thật sự bị Hầu Đậu Đậu chém chết, trong sân ít nhất sẽ còn sót lại Nguyên Thần và máu tươi, nhưng trong sân không những không có khí tức Nguyên Thần và máu tươi, thậm chí cả một miếng thịt vụn cũng không còn. 

Điều này chứng tỏ Diệp Vô Tâm nói không sai, người bị Hầu Đậu Đậu gi ết chết chỉ là một phân thân của Quan Thiên Ngạo. 

Dương Bách Xuyên nghĩ thấy cũng đúng, đường đường là thiếu cung chủ của Bổ Thiên Cung sao có thể bị tiêu diệt dễ dàng như vậy? 

Sự thật kết luận ra được Quan Thiên Ngạo chỉ bị chết một phân thân, mặc dù bản tôn chưa chết khiến mọi người tiếc nuối, nhưng Dương Bách Xuyên nghĩ cũng chẳng sao, trận chiến lần này đối với hắn đã có thu hoạch rất lớn rồi. 

Thứ nhất, gặp lại đại ca kết nghĩa Bạch Khởi, còn có Hầu Đậu Đậu trở về, thực lực tăng mạnh, coi như là học nghệ có thành tựu, đây là chuyện mừng. 

Thứ hai, Mai tỷ hóa rồng, càng là niềm vui bất ngờ, mặc dù trong lòng hắn có rất nhiều nghi vấn về bình Càn Khôn, nhưng tóm lại vẫn là chuyện rất tốt. 

Thứ ba, trận kỳ Luyện Thiên Trận đã bị hắn thu, hơn nữa là sau khi Quan Thiên Ngạo gài bẫy lừa giết tế luyện ba đại Hải Yêu, khiến trận kỳ Luyện Thiên Trận tăng lên một bậc lớn, chẳng khác nào Quan Thiên Ngạo làm giả y không công cho hắn. 

Dương Bách Xuyên tận mắt chứng kiến uy lực của Luyện Thiên Trận, quả thật là đại sát khí, năng lực phòng ngự thì một kiếm toàn lực của hắn không hề phá được kết giới. Thậm chí toàn lực của Hầu Đậu Đậu và mấy Đại Yêu Bạch Khởi liên hợp đều không đánh phá được kết giới. 

Lực sát thương càng biến hóa hơn, trong trận pháp có thể hóa thành lực Ngũ Hành để công kích, hơn nữa còn có thể hấp thụ yêu hồn, những Đại Yêu mạnh mẽ sánh ngang với Phân Thần cảnh như Giao Long thái tử, Đại Bạch Sa, Chương Ngư cũng có thể luyện hóa. Thậm chí hấp thụ yêu hồn vào trong trận kỳ xong thao túng ngược lại giết địch, chỉ riêng một điểm này đã đủ để thấy uy lực của Luyện Thiên Trận này rồi. 

Sau này đối địch, Dương Bách Xuyên bày Luyện Thiên Trận một cách thần không biết quỷ không hay, lại dùng kiếm trận Hắc Liên bắn phá, nghĩ thôi đã thấy đáng sợ. Không nói cái khác, trên đường đi tiếp theo trong bí cảnh Thao Thiết, chắc chắn sẽ là mọi việc đều thuận lợi. 

Còn một điểm nữa là cho dù Quan Thiên Ngạo chưa bị 

chém chết, nhưng mà tiếp theo đụng phải Quan Thiên Ngạo lần nữa, Dương Bách Xuyên nghĩ hắn tế ra Luyện Thiên Trận để đối phó Quan Thiên Ngạo, không biết liệu hắn ta có hộc máu không? 

Đừng nói tiếp theo sẽ đụng phải, cho dù là bây giờ, không chừng Quan Thiên Ngạo đang trốn ở góc nào đó hộc máu rồi nhi? 

Nghĩ hắn ta nằm mơ cũng không ngờ tới, tính toán tường tận vắt óc tìm kế, gài bẫy ba đại Hải Yêu, tế luyện Luyện Thiên Trận, cuối cùng lại là làm giá y cho Dương Bách Xuyên, chỉ riêng điều này cho dù là suy bụng ta ra bụng người, Dương Bách Xuyên nghĩ nếu đổi lại là hắn, hắn cũng muốn hộc máu. 

Quan trọng là lần này Quan Thiên Ngạo có thể ngàn tính vạn tính cũng không tính được Yêu tộc Đại Hoang sẽ xuất hiện, Hầu Đậu Đậu sẽ xuất hiện, càng sẽ không tính được bên cạnh Dương Bách Xuyên sẽ xuất hiện một Chân Long. 

Cho nên dù Quan Thiên Ngạo chưa chết, cũng sẽ buồn bực đến chết.

Bình luận

Truyện đang đọc