SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dương Bách Xuyên híp mắt nói, thầm nghĩ trong lòng: "Nếu các gia tộc khác ở châu  u có bảo vật Trung Quốc mà ngày xưa bọn họ cưỡng chế cướp đoạt, thì anh đây sẽ làm cướp một lần. Dù sao thời gian không thể ngược dòng, nhưng anh đây có thể làm một số việc, ví dụ như cướp đồ. Cái này gọi là ăn miếng trả miếng, chẳng phải có câu "nhân quả báo ứng" đấy sao, anh đây sẽ bắt bọn họ phun ra toàn bộ những thứ đã nuốt."  

"Vâng thưa chủ nhân, tôi lập tức đi thu xếp chuyện này."  

"Cô đi đi, tôi ở lại đây xem từ từ."  

...  

Sau khi Ruth rời đi, Dương Bách Xuyên vội vàng đến trước cái hòm vuông có cạnh dài một thước, sốt sắng mở nắp ra. Vừa rồi anh cảm nhận được sóng linh khí trong chiếc hòm này rất lớn.  

Sau khi mở hòm ra, ánh sáng trắng chiếu rọi xung quanh.  

"Úi!"  

Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi, hai mắt xanh lập lòe.  

Anh nhìn thấy trong hòm đựng ba mươi viên linh thạch.  

Đối với Dương Bách Xuyên mà nói, hiện tại ba mươi viên linh thạch cũng không nhiều lắm, nhưng mấu chốt là cả ba mươi viên đều là linh thạch trung phẩm.  

Trên trái đất, linh thạch hạ phẩm khá phổ biến, còn linh thạch trung phẩm thì rất khan hiếm. Từ khi Dương Bách Xuyên tu luyện, anh có hai viên linh thạch trung phẩm là đồ tịch thu từ tay chị em họ Lục ở lần gặp đầu tiên.  

Bây giờ có những một hòm ba mươi viên, đây là một con số lớn đối với Dương Bách Xuyên.  

Phẩm cấp linh thạch càng cao, linh khí bên trong càng tinh khiết, lượng linh khí tích trữ càng nhiều. Linh thạch hạ phẩm và trung phẩm cách biệt nhau một trời một vực.  

Vì vậy Dương Bách Xuyên không thể cưỡng lại, lập tức thu vào trong không gian bình Càn Khôn.  

Trong mật thất khu thứ ba có cả thảy hơn hai mươi hòm đủ loại kích cỡ. Dương Bách Xuyên mở từng hòm ra, cõi lòng chấn động.  

"Wow, gia tộc của Ruth không đơn giản à nha! Mẹ kiếp, đây chính là kho báu mà!"  

Dương Bách Xuyên ngồi trên nắp hòm, vừa nhìn cái hòm đã mở ra vừa lẩm bẩm.  

Một lúc sau, anh vung tay lên, trắng trợn thu hết toàn bộ hòm vào không gian bình Càn Khôn.  

Sau đó, tên họ Dương nào đó cười ngây ngô.  

Anh lấy được năm nghìn viên linh thạch hạ phẩm, ba mươi viên linh thạch trung phẩm, thậm chí còn còn có hai viên linh thạch thượng phẩm. Ngoài ra còn có mười ba cây linh dược trên năm trăm năm, trong đó không ít cây nghìn năm. Có ba cây có thể luyện chế được một lò đan dược thượng phẩm, tuy không bằng Tam Chuyển Kim Đan nhưng hiệu quả tuyệt đối không kém là bao.  

Dưới đáy hòm lót mấy hòn đá kỳ lạ tràn đầy linh khí. Sư phụ nói có một số là nguyên liệu hiếm để luyện khí và bày trận.  

Những thiên tài địa bảo này đủ để xây dựng nền móng tốt cho Vân Môn.  

Tiếp theo, Dương Bách Xuyên rời khỏi mật thất thứ ba đến khu thứ hai. Anh không quên tìm bức tranh Đôn Hoàng Phi Tiên giúp Ngô Nam. Theo lời Ngô Nam thì bức tranh đó đang ở gia tộc Dracula.  

Sau khi phóng linh thức ra, Dương Bách Xuyên thật sự tìm thấy bức tranh Đôn Hoàng Phi Tiên.  

Bình luận

Truyện đang đọc