SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Vẫn là tiểu thư nhà bọn họ tinh mắt, trong Sơn Hải Giới quả thật có một số người trời  

sinh đã không tầm thường, giống như Dương Bách Xuyên lúc này, có thể điều khiển một  

loại lực lượng cường đại nào đó, hoặc là có thể vượt cấp để giết địch.  

Hiện tại, trong mắt sáu người hộ vệ của Diệp Vô Tâm, Dương Bách Xuyên chính là  

người như vậy.  

Khi mấy người họ còn đang ngây người, hai con chim đực cấp bậc đại viên mãn đã kêu  

to giương rộng đôi cánh, phun ra hai tia lôi điện to như cánh tay bổ thẳng tới.  

“Răng rắc ~”  

“Ầm ầm ~”  

Đòn công kích của hai con chim Lôi cấp bậc Kim Đan đại viên mãn đương nhiên không  

phải loại chim Lôi bình thường có thể so sánh, lôi điện được phun ra có khí thế bức  

người.  

Điều này khiến Diệp Vô Tâm biến sắc, trong tay cầm roi Thiên Diệp xanh biếc, nàng lắc  

mình sóng vai cùng Dương Bách Xuyên.  

“Để ta tới, đã nói phải bảo vệ cho ngươi, xem thực lực của ta đây.” Đối mặt với lôi điện  

mà chim Lôi phun tới, Dương Bách Xuyên mặt không đổi sắc nói với Diệp Vô Tâm.  

Vạn vật trên thế gian trời sinh đã sợ sức mạnh lôi điện, từ sâu trong tư tưởng bọn họ đã  

thua một bậc, chứ đừng nói là chống lại.  

Tu vi của Diệp Vô Tâm mạnh hơn hắn, nhưng nàng cũng không chắc có thể chống lại  

được sức mạnh của lôi điện, trong lòng nàng rất cảm động. Người nào đó họ Dương vẫn  

đang khoe khoang trước mặt Diệp ma nữ.  

Dù sao thì trong mắt của hắn, lực lượng lôi điện của hai con chim Lôi này không cường  

đại như lôi điện mà hắn đã chịu khi độ Kim Đan thiên kiếp.  

Người khác sợ sức mạnh lôi điện, duy chỉ có Thuật Khống Lôi của hắn là một ngoại lệ.  

Trong ba pháp thuật mà lão đầu tùy ý truyền dạy cho hắn, pháp thuật công kích duy nhất  

Thuật Khống Lôi, hiện tại kỳ thật không hề tầm thường chút nào, đây cũng không phải là  

một pháp thuật nhỏ.  

Theo như cách nói của lão đầu thì đây chỉ là một pháp thuật cỏn con, nhưng nghĩ kỹ lại.  

Pháp thuật khống chế được lôi điện có thể nhỏ hay sao?  

Vì thế nên Dương Bách Xuyên rất có lòng tin.  

Mà Diệp Vô Tâm nghe thấy Dương Bách Xuyên nói như vậy thì sửng sốt, trong lòng có  

một cảm xúc không nói nên lời, nàng đang định nói gì đó với Dương Bách Xuyên thì hắn  

đã bay ra ngoài.  

…  

Dương Bách Xuyên đối mặt với hai tia sét cường đại đang lao tới, hắn hừ lạnh một tiếng.  

Thay vì lùi bước, hắn sử dụng Thuật Khống Lôi tiến về phía trước.  

“Ầm ầm ~”  

Chớp mắt, hai tia lôi điện đánh lên người Dương Bách Xuyên.  

Cách đó không xa, Diệp Vô Tâm hét lên: “Dương Bách Xuyên ~”  

Nàng trơ mắt nhìn hai tia lôi điện nhanh chóng giáng xuống người Dương Bách Xuyên,  

trong lòng bị dọa sợ.  

“Đừng lo, chút lôi điện này không đả thương ta được ~”  

Ngay lúc Diệp Vô Tâm đang muốn xông lên, bên tai nàng vang lên giọng của Dương  

Bách Xuyên.  

Trước mắt nàng, chỉ thấy Dương Bách Xuyên hừ lạnh đối mặt với hai tia lôi điện, kiếm  

Đồ Long bổ thẳng xuống.  

Hai tia lôi điện giống như bị Dương Bách Xuyên cưỡng chế hấp thu, tiếp đó lôi điện đang  

vờn quanh tay hắn chém ngược lại về phía hai con chim Lôi.  

Lôi điện màu tím trắng quấn quanh thân kiếm Đồ Long, một kiếm này mang theo chân  

khí và huyền huyễn kiếm khí, cộng thêm lôi điện, đương nhiên uy lực của nó không hề  

tầm thường.  

“Ầm ~”  

“Chiêm chiếp ~”  

Một kiếm rung trời chém ngang hai con chim Lôi, phát ra tiếng nổ cực lớn. Đồng thời, đi  

kèm với đó là tiếng thét thảm thiết chói tai của bọn chúng.  

Kiếm này của Dương Bách Xuyên xem như là sức mạnh nền tảng của bản thân hắn, đem  

uy lực của lôi điện trực tiếp trả lại cho chim Lôi.  

Có điều sức mạnh lôi điện lại không giống nhau, trong cơ thể Dương Bách Xuyên là lôi  điện còn sót lại lúc độ thiên kiếp, lực lượng âm dương bá đạo vô cùng, lôi điện hấp thu  của chim Lôi đã được luyện hóa, uy lực càng thêm cường đại.  

Bình luận

Truyện đang đọc