SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Thứ ba, còn có những lời bàn tán mà hắn nghe được trong đại sảnh. Diệp Ninh là cao thủ cảnh giới Nguyên Anh, điều này thì Dương Bách Xuyên tin, bởi vì hắn không cảm giác được trên người Diệp Ninh có bất kỳ hơi thở gì, điều này cho thấy tu vi của đối phương hoặc là rất sâu, khiến hắn không cảm giác được được, hoặc là mấy vị cao thủ ẩn giấu tu vi. Bất kể là loại nào thì Diệp Ninh cũng là cao thủ, cũng không biết là tầng nào của cảnh giới Nguyên Anh?  

"Vãn bối Dương Bách Xuyên quấy rầy Diệp Ninh tiền bối!" Dương Bách Xuyên ôm quyền khom người với Diệp Ninh.  

Diệp Ninh mở mắt ra, bình tĩnh nhìn Dương Bách Xuyên nói: "có thể vào cho thấy tiểu thư đã giao Thiên Diệp lệnh cho ngươi, xem như là người một nhà, không cần đa lễ, mời Dương tiểu hữu ngồi."  

Diệp Ninh vừa nói chuyện vừa đứng dậy ra hiệu cho Dương Bách Xuyên nhập tọa, tuy rằng lầu các này nhỏ nhưng bàn ghế mọi thứ đều đủ cả.  

"Đa tạ Diệp tiền bối!" Dương Bách Xuyên cũng không khách sáo, nhập tọa theo Diệp Ninh.  

Mà lúc này Diệp Ninh phất tay, hai chén linh trà hiện ra. Ông ta nâng chung trà lên uống một cái, cười như không cười nhìn Dương Bách Xuyên, ánh mắt ông ta nhìn lướt qua Thiên Diệp lệnh màu tím trong tay Dương Bách Xuyên, trong lòng rất chấn động.  

Thiên Diệp lệnh màu tím, toàn bộ thương hội Thiên Diệp không vượt quá một bàn tay, chính là lệnh bài có cấp bậc cao nhất, cho dù là trong tay ông ta cũng chỉ có lệnh bài màu vàng.  

Thiên Diệp chia làm năm cấp bậc, từ sắt, đồng, ngọc, vàng, tím, lần lượt theo tên, thiết là thấp nhất, tím là cao nhất, chỉ có người thuộc dòng chính Diệp gia của thương hội Thiên Diệp mới có thể có. Lệnh bài của thương hội Thiên Diệp không chỉ dùng để phân biệt thân phận mà còn có thể dựa vào cấp bậc lệnh bài để nhận một lượng nhất định linh thạch thiên tài địa bảo vân vân ở các phân hội trên khắp Sơn Hải Giới.  

Về phần Thiên Diệp lệnh màu tím hoàn toàn có thể nhận được sự giúp đỡ ở bất kỳ phân hội nào của thương hội Thiên Diệp, chỉ cần không liên quan đến thiên tài địa bảo kho tàng cấm kỵ của thương hội thì muốn gì cũng được.  

Trong lòng Diệp Ninh biết rõ giá trị tấm Thiên Diệp lệnh màu tím này của đại tiểu thư Diệp Vô Tâm, đồng thời cũng biết Diệp Vô Tâm không chỉ là đại tiểu thư một phân bộ của thương hội Thiên Diệp, mà là đại tiểu thư của thương hội Thiên Diệp toàn Sơn Hải Giới, bên trong là công chúa dòng chính nhất của Diệp gia.  

Là thương hội Thiên Diệp trải rộng Sơn Hải Giới, thiên kim của con quái vật khổng lồ Diệp gia, thân phận vô cùng cao quý, là nhân vật sánh vai với đám con cưng của trời của những tông môn siêu cấp ở Sơn Hải Giới.  

Diệp Ninh cũng từng nghe nói tới Dương Bách Xuyên, chỉ là một tội phạm bỏ trốn chẳng hiểu sao bị thành chủ thành Chiêu Dao  u Dương Hải Đường đuổi giết.  u Dương Hải Đường chính là đệ tử của một trưởng lão nào đó trong Trưởng Lão viện của  m Dương Tông - một trong mười tông môn lớn của địa hạt Đại Sơn, không dễ chọc.  

Bây giờ Dương Bách Xuyên bị  m Dương Tông và  u Dương Hải Đường truy nã, nếu không phải có thành Tán Tu thì chính là chuột chạy qua đường. Diệp Ninh thật sự không nghĩ ra sao tiểu thư Diệp Vô Tâm lại giao thứ quan trọng như Thiên Diệp lệnh màu tím cho Dương Bách Xuyên?  

Hơn nữa trong trận đại chiến hôm đó ở thành Tán Tu, tiểu thư càng không tiếc bị thương nặng cứu Dương Bách Xuyên, thật không biết thằng nhóc này có gì tốt?  

Trong lòng Diệp Ninh nghĩ rất nhiều.  

Dương Bách Xuyên bị Diệp Ninh nhìn chăm chú nên trong lòng có chút sợ hãi, hắn không nhịn được hỏi: "Diệp tiền bối... Ngài?"  

Diệp Ninh bị Dương Bách Xuyên ngắt ngang suy nghĩ thì hoàn hồn, cười ha ha một tiếng nói: "Không có gì, ta nhìn thấy Dương tiểu hữu thì nhớ tới một chuyện. Đúng rồi, Dương tiểu hữu tìm ta có chuyện gì?"  

"Thật không dám giấu giếm, nghe nói tiền bối là đại sư luyện khí nên vãn bối mạo muội tới để thỉnh giáo con đường luyện khí, hi vọng tiền bối có thể cho vãn bối mở rộng tầm mắt." Bộ dạng Dương Bách Xuyên chân thành thỉnh giáo nói, kỳ thật hắn đến là để xác minh những điển tịch luyện khí mà sư phụ truyền vào đầu mình.  

Trong lòng Dương Bách Xuyên không hiểu tại sao tiểu thư Diệp Vô Tâm lại coi trọng Dương Bách Xuyên, nhưng nếu tiểu thư đã giao Thiên Diệp lệnh màu tím cho Dương Bách Xuyên, cho dù ông ta không nghĩ ra cũng phải xây dựng quan hệ với Dương Bách Xuyên.  

Diệp Ninh cười ha ha một tiếng bảo: "Chuyện này đơn giản thôi, đạo không có điểm cuối, chúng ta trao đổi với nhau cũng tốt..."  

Hai người lập tức một hỏi một đáp bắt đầu luận đạo.  

Ban đầu Diệp Ninh chỉ ôm tâm thái qua loa tắc trách trao đổi hoặc trò chuyện ứng phó với Dương Bách Xuyên.  

Mà Dương Bách Xuyên thì hỏi ra những điều khó hiểu trong mấy quyển điển tịch luyện khí mà sư phụ truyền vào đầu, sau khi được Diệp Ninh giải thích thì thường có thể suy một ra ba hỏi nhiều vấn đề hơn.  

Nhưng dần dần sắc mặt của Diệp Ninh thu hồi vẻ khinh thường mà càng ngày càng nghiêm túc. Sau khi Dương Bách Xuyên hỏi ông ta một vấn đề, ông ta đưa ra giải đáp, sau đó Dương Bách Xuyên sẽ tự mình phân tích hỏi dò, nhưng phân tích vấn đề nào cũng sẽ khiến trong lòng Diệp Ninh chấn động.  

Ban đầu ông ta cho rằng Dương Bách Xuyên là một thiên tài luyện khí, nổi lên lòng yêu tài, càng về sau Dương Bách Xuyên càng cho Diệp Ninh cảm giác Dương Bách Xuyên mới thật sự là bậc thầy luyện khí.   

Mỗi vấn đề Dương Bách Xuyên suy một ra ba ngược lại khiến Diệp Ninh bỗng nhiên thông suốt, một vài vấn đề vẫn luôn khó hiểu mơ hồ trong luyện khí lập tức thông suốt, càng trao đổi với Dương Bách Xuyên thì Diệp Ninh càng khiếp sợ. 

Bình luận

Truyện đang đọc