SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Được, muốn con tiện nhân kia cũng được, ha ha ha, chỉ cần ngươi quỳ xuống cầu ta, ta sẽ cho ngươi gặp nàng, ha ha ha ~”  

Lúc này Trương Thiến hoàn toàn rơi vào trạng thái điên cuồng.  

Dương Bách Xuyên biết nhiều lời vô ích, trạng thái của Trương Thiên còn hơn cả ma.  

“Chỗ nào của ngươi cũng kém Thanh Mai.” Dương Bách Xuyên chậm rãi phun ra một câu.  

“Ngươi… Được được được, xem ra chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, hôm nay ta càng muốn ngươi quỳ xuống cầu ta, còn không phải là muốn gặp tiện nhân Bộ Thanh Mai kia sao, ta thỏa mãn ngươi.”  

Trương Thiến nói xong, trên tay lóe lên một chiếc lục lạc.  

“Leng keng ~”  

Sau một tiếng chuông thanh thúy, tròng mắt của đám ma nô bên cạnh nàng ta hiện lên màu đỏ yêu dị.  

Advertisement

Cảnh tượng này làm Dương Bách Xuyên nghĩ đến, có lẽ mười người này bị Ma đầu Đại Tôn dùng bí pháp khống chế người, chắc vật khống chế là pháp khí lục lạc trong tay Trương Thiến, còn Trương Thiến, nàng ta không có bản lĩnh kia.  

Chỉ nghe Trương Thiến lạnh giọng hạ lệnh: “Bắt lấy hắn ~”  

Sau khi dứt lời, mười ma nô bên cạnh Trương Thiến vây quanh Dương Bách Xuyên.  

Đối với điều này, Dương Bách Xuyên không có bất cứ sợ hãi gì, mặc dù là mười ma nô Xuất Khiếu cảnh đại viên mãn, tu vi tương đương với hắn, nhưng Xuất Khiếu cảnh bị người khống chế mất đi ý thức tự chủ, chiến đấu chém giết cũng không khủng bố lắm.  

Hơn nữa, với thực lực hiện giờ của Dương Bách Xuyên, đừng nói Xuất Khiếu đại viên mãn, ngay cả cường giả Phân Thần cảnh đứng trước mặt hắn, hắn cũng đánh bại được.  

Trương Thiến nhìn chằm chằm vào Dương Bách Xuyên, cười nói: “Dương Bách Xuyên, cho ngươi thưởng thức một đoạn hình ảnh, hy vọng ngươi thích, ha ha ha.”  

Trong tay Trương Thiến xuất hiện một viên đá hình ảnh, ngay sau đó một bộ hình ảnh xuất hiện.  

“Thanh Mai ~” Dương Bách Xuyên thất thanh hét to.  

“A…”  

Trong hình chiếu của đá hình ảnh, chỉ thấy ở một nơi tối tăm, Bộ Thanh Mai bị trói vào một cây cột, thừa nhận ngọn lửa đốt cháy, không ngừng kêu thảm thiết.  

“Ai da ai da ~ đau lòng? Ha ha ha, sao hả, tiết lộ cho ngươi, thân thể của Bộ Thanh Mai bị ta đút chó, thần hồn thừa nhận  m Sát Chi Hỏa, nhưng ngươi yên tâm không chết được, ta sẽ không để nàng chết, ta sống một ngày, ta sẽ cho nàng sống một ngày, ha ha ha ~”. Trương Thiến đắc ý, nhưng trong ánh mắt tràn ngập hận ý.  

Hai tròng mắt của Dương Bách Xuyên phun lửa, nghe Trương Thiến nói Bộ Thanh Mai chịu khổ như thế nào, thần hồn của hắn cũng bắt đầu run rẩy.  

“Gào gào gào ~”  

Đúng lúc này, mười đại ma nô tấn công đến, trong miệng phát ra tiếng gầm rú như dã thú, ở trong mắt Dương Bách Xuyên, đây đều là dã thú đã mất đi ý thức.  

Chẳng qua vẫn giữ hình người, tất cả đều bị Trương Thiến quản chế, hay nói đúng hơn là lục lạc trong tay Trương Thiến.  

Trương Thiến nhìn bộ dáng đau lòng của Dương Bách Xuyên, trong lòng vô cùng sảng khoái, cố ý cho Dương Bách Xuyên xem hình ảnh của Bộ Thanh Mai, mục đích là muốn cho Dương Bách Xuyên mất đi lý trí, đến lúc đó mười đại ma nô đối phó dễ dàng hơn rất nhiều, hơn nữa lục lạc trấn hồn trong tay nàng ta cũng có thể sinh ra ảnh hưởng đến Dương Bách Xuyên.  

Trấn Hồn Linh này chính là chí bảo sư phụ Ma đầu Đại Tôn ban cho nàng ta, trong Trấn Hồn Linh trấn áp thần hồn của mười đại ma nô, tất cả phải nghe lệnh nàng ta.  

Cố ý bày ra hình ảnh của Bộ Thanh Mai cho Dương Bách Xuyên xem chính là muốn chọc giận Dương Bách Xuyên để dễ ra tay hơn. Trương Thiến đi tu luyện bên cạnh Đại Tôn, rất rõ ràng chuyện về tu sĩ, mấy năm ngắn ngủi không gặp, tu vi của Dương Bách Xuyên đã đạt đến Xuất Khiếu đại viên mãn đủ để thuyết minh hắn không tầm thường. Mặc dù hận không thể lập tức bắt lấy Dương Bách Xuyên nhưng Trương Thiến cũng biết đạo lý cẩn thận.  

Lục lạc vừa vang lên, mười đại ma nô đồng thời tấn công Dương Bách Xuyên.  

Sau khi Dương Bách Xuyên nhìn thấy hình ảnh Bộ Thanh Mai chịu tra tấn, ôm hận ra tay: “Kiếm Toàn Phong, Phong Nhận, chết!”  

Trong nháy mắt hắn chém ra mười nhát kiếm.  

“Phụt phụt phụt…”  

“Gao gao gao…”  

Kiếm kỹ Toàn Phong, mỗi một kiếm đều là một đạo kiếm khí Phong Nhận cường đại, nhanh chuẩn, mười kiếm chém ra, những tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên.  

Mười ma nô còn chưa kịp đến gần phạm vi 3 mét quanh Dương Bách Xuyên đã bị Dương Bách Xuyên chém giết, thân thể hoặc bị cắt thành hai đoạn hoặc bị chém đứt từ giữa.  

Trương Thiến muốn chọc giận Dương Bách Xuyên, nàng ta thành công, nhưng lại không lường trước được, một người khi bị chọc giận sẽ bộc phát ra sức chiến đầu cường đại.  

Bình luận

Truyện đang đọc