SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dám bắt người thân bạn bè của anh để uy hiếp anh là chạm vào vảy ngược của anh, anh không thể tha thứ, lại càng không thể bỏ qua.  

Nhất định phải giết Đinh Thiền.  

Trong lúc suy nghĩ, Dương Bách Xuyên lại gọi vảy rồng trong đan điền ra ngoài. Tia sáng vàng lóe lên rồi bay thẳng tới đầu của Đinh Thiền.  

Sư phụ nói rất đúng, mặc dù Đinh Thiền mặc linh khí khôi giáp giống như mai rùa đen, nhưng trước sức mạnh cường đại cũng bị đánh thành tro.  

Dù sao Đinh Thiền cũng chỉ là võ cổ giả, không phát huy được uy lực chân chính của linh khí.  

Dương Bách Xuyên cảm thấy linh khí khôi giáp này mặc trên người anh thì hợp hơn.  

Dưới sự điều khiển bằng suy nghĩ của Dương Bách Xuyên, vảy rồng bay vèo đến đầu của Đinh Thiền.  

Đinh Thiền phía đối diện cười khẩy, thúc giục chân nguyên bao quanh người.  

"Dương Bách Xuyên, mày tưởng loại thần binh có tính công kích này có thể làm bản thiếu gia bị thương ư? Nực cười!"  

Keng!  

Quả nhiên vảy rồng va mạnh vào khôi giáp của Đinh Thiền nhưng hắn ta không hề hấn gì.  

Tuy nhiên, Dương Bách Xuyên mỉm cười: "Đừng vội, anh đây từ từ chơi với mày. Chẳng phải là một cái mai rùa thôi sao? Tao cmn đập vỡ."  

Anh vừa nói vừa dùng suy nghĩ điều khiển vảy rồng tấn công lần nữa. Hiện tại anh điều khiển vảy rồng đã có tu vi mạnh mẽ chống đỡ, có thể liên tục tấn công khôi giáp của Đinh Thiền, quấy nhiễu hắn ta.  

Hơn nữa, Dương Bách Xuyên không chỉ dựa vào vảy rồng.  

Một giây sau, anh lạnh lùng cười một tiếng rồi bước tới bên cạnh Đinh Thiền, vung nắm đấm nện mạnh lên người đối phương.  

Anh đã dồn hai loại sức mạnh chân khí và nhục thể vào nắm đấm này, không kém gì sức mạnh vạn quân.  

Mục đích chỉ có một, đó là đập chết Đinh Thiền.  

Chẳng phải hắn ta có linh khí khôi giáp sao?  

Được thôi, ông mày dùng sức mạnh cường đại đập từ từ.  

Để xem khôi giáp linh khí của mày có thể chống chịu bao lâu.  

Linh khí được gọi là linh khí bởi vì linh khí có linh. Khi bị đánh đau nó sẽ chán nản, tự động quay về trong cơ thể.  

Rầm rầm rầm!  

Dương Bách Xuyên nện từng quyền lên người Đinh Thiền.  

Đồng thời vảy rồng cũng không ngừng công kích cùng một vị trí trên khôi giáp của hắn ta.  

Vảy rồng có thể so với linh khí trung phẩm liên tục công kích, cộng thêm nắm đấm mạnh mẽ nện xuống, Dương Bách Xuyên không tin mình không thể đánh chết Đinh Thiền.  

Nét mặt Đinh Thiền cứng đờ, hắn ta hiểu ý của Dương Bách Xuyên.  

Đinh Thiền lập tức hoảng loạn. Trong phút chốc ngây người đó, hắn ta đã bị Dương Bách Xuyên nhân cơ hội đấm mười mấy phát liên tiếp.  

Bấy giờ hắn ta mới hoàn hồ, vội vàng đánh trả.  

Nhưng đã rơi vào thế yếu.  

Đinh Thiền bị nắm đấm chứa sức mạnh cường đại của Dương Bách Xuyên nện trúng, sắc mặt lập tức thay đổi, bởi vì hắn ta cảm nhận được sức mạnh phòng ngự của khôi giáp đang yếu đi.  

Tuy khôi giáp là thần binh, nhưng sức chống đỡ hoàn toàn dựa vào chân nguyên trong cơ thể.  

Mỗi một quyền của Dương Bách Xuyên nện xuống đều làm tiêu hao chân nguyên của Đinh Thiền, cứ cái đà này thì một lúc sau hắn ta sẽ thua.  

Đinh Thiền tỉnh táo lại, cuống quít đánh trả, dùng quyền đỡ quyền của Dương Bách Xuyên, lấy cứng chọi cứng.

Bình luận

Truyện đang đọc