SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi Trương Ô Lưu rời đi, Dương Bách Xuyên mới mỉm cười nói với Lưu Chấn Quốc: "Chú Lưu, lần này cảm ơn chú. Ngày mai cháu sẽ liên hệ với công ty xây dựng để tiến hành xây dựng nông thôn mới, sửa sang nhà cửa cho bà con trước. Việc động viên tư tưởng cho mọi người thì giao cho chú."  

"Ngại quá, nếu hôm nay không có ngài Trần thì e là sự việc không thuận lợi như vậy, Trương bốn mắt sẽ không giải quyết nhanh gọn lẹ như thế." Lưu Chấn Quốc lắc đầu cười gượng.  

"Chú Lưu tuyệt đối đừng nói vậy. Chúng ta là người một nhà, có gì phải ngại chứ. À phải rồi, giới thiệu với chú vị này là Trần Bảy Roi, người huyện Cổ chúng ta, là anh em của cháu." Dứt lời anh lại nói với Trần Bảy Roi: "Anh Trần, đây là chú Lưu nhà tôi, cũng là bí thư chi bộ thôn."  

Sau khi hai người làm quen với nhau, Lưu Chấn Quốc rất vui vẻ, nói với Dương San San ở bên cạnh: "Nhóc San vào bếp giúp thím cháu nấu vài món cho bọn chú nhắm rượu."  

"Không cần..." Dương Bách Xuyên còn chưa nói hết câu đã bị Lưu Chấn Quốc ngắt lời: "Thằng bé này chẳng hiểu chuyện gì cả. Lần đầu tiên ngài Trần đến thôn mình, chúng ta không tiếp đãi, không hiểu quy củ là không được đâu."  

"Được rồi, San San đi giúp đỡ thím đi."  

"Vâng ạ." Dương San San le lưỡi chạy vào bếp.  

Sau đó ba người uống trà trò chuyện, Trần Bảy Roi mới biết Dương Bách Xuyên muốn triển khai kế hoạch cải tạo thôn.  

Trần Bảy Roi lắng nghe không nói gì, nhưng trong lòng đã có ý định. Hắn đang nghĩ có nên ở lại hỗ trợ Dương Bách Xuyên hay không, bởi vì việc này có thể duy trì tốt quan hệ.  

Ba người ở lại nhà họ Lưu ăn tối, sau đó Dương Bách Xuyên mới tạm biệt ra về.  

Trên đường anh mở hộp ra xem bộ châm cứu mà Trần Bảy Roi tặng. Tất cả đều là châm bạc, hơn nữa vừa nhìn là biết hàng cao cấp. Anh biết là Trần Bảy Roi có ý lấy lòng mình, trong lòng cũng vui vẻ.  

Anh nói với Trần Bảy Roi: "Anh Trần có lòng, bộ châm cứu này rất có giá trị đấy."  

"Ha ha, đây là đồ một vị tổ tiên làm thầy thuốc Đông y nhà tôi để lại, có điều chi Đông y đứt đoạn rồi nên bộ châm cứu này bị để không. Sư phụ có thể dùng nó cứu người, tôi nghĩ rằng nếu tổ tiên biết nhất định sẽ rất vui."  

Trần Bảy Roi không hổ là người lăn lộn giang hồ, nói chuyện rất khéo.  

Dương Bách Xuyên mỉm cười hỏi: "À này, anh thu luyện Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể thế nào rồi?"  

Nhắc đến võ học, tên mê võ Trần Bảy Roi lập tức lên tinh thần, hai mắt sáng ngời: "Cảm ơn ngài đã ban tặng, tôi luyện ở nhà mấy ngày, cảm nhận rõ ràng vách ngăn Minh Kình tầng chín đã nới lỏng, nhưng chỉ còn một chút ít như vậy thôi mà cũng không đột phá nổi. Tôi đang muốn nhờ ngài chỉ dẫn đây."  

"Thật ra tôi không hiểu võ học lắm, nhưng cái gì cũng có quy tắc của nó. Đạo võ học chú trọng cảm ngộ, thuận theo tự nhiên, người xưa luyện võ cũng chú ý đến yếu tố người và thiên nhiên hợp nhất. Vì vậy thôi nghĩ rằng anh hơi nóng vội, cứ chăm chỉ khổ luyện ắt có thể đột phá một cách tự nhiên."  

Dương Bách Xuyên bê nguyên xi một số kinh nghiệm liên quan đến tu chân mà sư phụ đã nói với anh để truyền đạt lại cho Trần Bảy Roi. Sư phụ nói võ học cũng là một loại đạo, trăm sông đổ về một bể, cho nên Dương Bách Xuyên cảm thấy những kinh nghiệm tu chân đó cũng thích hợp với người luyện võ.  

Trần Bảy Roi nghe mà gật đầu lia lịa, trịnh trọng nói: "Cảm ơn sư phụ đã chỉ dạy, thật sự là Trần mỗ không biết lấy gì để áo đáp. Trước đó tôi nghe ngài nói muốn cải tạo thôn kiến trúc, chi bằng để cho Trần mỗ ở lại làm chân chạy vặt giúp ngài, đi theo bên cạnh ngài có được không? Nhà họ Trần chúng tôi còn có sản nghiệp ở lĩnh vực kiến trúc, có thể hỗ trợ một hai."  

Nghe Trần Bảy Roi nói vậy, Dương Bách Xuyên thoáng động lòng. Nếu Trần Bảy Roi giúp đỡ, ở lại thôn quản lý chuyện của thôn kiến trúc thì đúng là trợ lực lớn. Việc xây dựng cải tạo cần thời gian, anh không thể ở lại thôn mỗi ngày được.  

Vì lẽ đó, những lời này của Trần Bảy Roi khiến anh rất cảm động. Nếu Trần Bảy Roi ở lại thì còn có thể đảm bảo an toàn cho bà nội nữa, thật sự là quá tuyệt vời!  

Nếu vậy thì Dương Bách Xuyên cảm thấy mình cần phải tặng Trần Bảy Roi một viên đan Tạo Hóa Sinh Cơ có thể cải thiện thể chất của hắn, chắc chắn có lợi cho con đường võ học của hắn sau này. Với công hiệu của đan Tạo Hóa Sinh Cơ, chưa biết chừng có thể giúp hắn phá vỡ vách ngăn Minh Kình.  

Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên nhìn Trần Bảy Roi, thẳng thắn nói: "Anh Trần, quả thật tôi cần một người như anh đến xử lý việc này, hơn nữa tôi đi rồi cũng cần có người trông nom bà nội. Nếu anh Trần giúp đỡ thì đúng là cầu được ước thấy."  

"Chuyện nhỏ ấy mà. Trong núi không khí trong lành, thích hợp cho tôi luyện võ. Ngày mai tôi sẽ chuyển đến đây. Có thể làm chút việc cho cậu thì tôi cũng yên tâm." Trần Bảy Roi nghiêm túc nói từng câu từng chữ."  

Bình luận

Truyện đang đọc