SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

"Chủ nhân tha mạng, tôi không dám nữa, không dám nữa!"  

"Hừ, cô có gan thì thử xem?" Dương Bách Xuyên nghe thấy cô ta xin tha bèn thu tay.  

Sau đó anh nói: "Chị em các người xảy ra chuyện gì vậy? Tên là gì? Sao lại bày trận pháp hại người ở đây?"  

"Bản cung... Tôi... tôi tên Lục Tuyết Hi, là chị gái. Con khốn này tên Lục Vũ Thư, là em gái." Lục Tuyết Hi dè dặt trả lời. Lúc này cô ta mới thật sự ngoan ngoãn. Lúc nãy trận Huyết Hồn Niết Bàn bị phá làm hỏng chuyện tốt của cô ta, cô ta giận dữ quá trời, không thể nào nguôi giận được.  

Giờ đây bị Dương Bách Xuyên trừng phạt thần hồn, Lục Tuyết Hi mới nhận ra trong cơ thể vị chủ nhân này có một vị đại thần khiến cô ta run sợ. Đó là sự tồn tại khiến cô ta phải ngước nhìn, có người đó trong cơ thể chủ nhân thì cô ta không thể gây nên sóng gió gì.  

Vả lại thần hồn đã bị hạ huyết ấn, sinh tử nằm trong tay Dương Bách Xuyên, lúc này mà chống cự thì chỉ có một con đường chết. Vừa rồi Lục Tuyết Hi cảm nhận được sát khí trên người chủ nhân một cách rõ ràng, thậm chí cô ta còn nghi ngờ đối phương sẽ tiêu diệt thần hồn của mình.  

Cả tên lẫn biển ý thức của hai người này đều cho thấy bọn họ là chị em song sinh, nhưng nói chuyện cứ như kẻ thù vậy. Nhất định là giữa hai người có khúc mắc gì đó.  

Dương Bách Xuyên không lên tiếng, chờ bọn họ nói tiếp.  

Tiếp theo, em gái Lục Vũ Thư cất lời: "Thưa chủ nhân, một nghìn năm trước chúng tôi từ Sơn Hải Giới đến thế giới bên ngoài. Bởi vì cơ thể của chị tôi bị người trong ma môn hủy hoại, cho nên chị ấy mới ở nhờ trong cơ thể tôi. Năm xưa chị ấy bày trận Huyết Hồn Niết Bàn là để giữ mạng cho chúng tôi..."  

Hai chị em nói hơn nửa tiếng mới kể xong thân thế lai lịch của mình. Dương Bách Xuyên nghe xong cực kỳ kinh ngạc.  

Sơn Hải Giới, đây là lần thứ hai anh nghe thấy cái tên này.  

Lần đầu tiên anh biết đến Sơn Hải Giới là nhờ ngọc giản mà Tư Không Nguyên để lại, nhưng cũng chỉ biết một cái tên mà thôi.  

Hôm nay anh chính tai nghe thấy cái tên này từ người sống mới biết Sơn Hải Giới là nơi nào.  

Trong lời kể của hai chị em, Sơn Hải Giới chính là trái đất thời kỳ thần thoại, là một thế giới độc lập.  

Theo cách nói của bọn họ thì trước thời nhà Chu, cả trái đất là một thế giới được gọi chung là Sơn Hải Giới.  

Mấy cuộc đại chiến của người tu chân có sức phá hoại nghiêm trọng, dẫn đến linh khí trời đất tán loạn. Vì vậy mấy cao thủ siêu cấp ở Sơn Hải Giới hợp tác với nhau tách Sơn Hải Giới thành hai phần.  

Một phần lớn hơn có linh khí trời đất dồi dào dành cho người tu chân sử dụng, lấy tên Sơn Hải Nội Giới.  

Phần còn lại nhỏ hơn rất nhiều, linh khí trời đất cũng mỏng manh, dành cho người bình thường sử dụng, mang tên Sơn Hải Ngoại Giới. Lúc đó người bình thường cũng gọi nó là thế giới Cửu Châu, cũng chính là thế giới hiện tại.  

Sơn Hải Nội Giới được các bậc cao thủ tách ra, trở thành một thế giới độc lập, trong đó toàn là người tu chân. Nhưng dù sao nội giới và ngoại giới cũng có cùng nguồn gốc, ở thế giới Cửu Châu vẫn có lối vào Sơn Hải Nội Giới để cho những người bình thường tu luyện thành công đi vào Sơn Hải Nội Giới. Lúc đó người tu chân vẫn để lại một số truyền thừa trên trái đất.  

Mà người của Sơn Hải Nội Giới cũng có thể ra ngoài xông xáo coi như thám hiểm, dù sao trong truyền thừa trái đất cổ xưa cũng có rất nhiều nền di tích văn minh tu chân.  

Ngàn năm trước Lục Tuyết Hi và em gái Lục Vũ Thư rời khỏi Sơn Hải Nội Giới đến trái đất thám hiểm, nào ngờ gặp phải đối thủ một mất một còn. Trong lúc giao đấu, bởi vì cô em gái Lục Vũ Thư ngây thơ lương thiện tha cho kẻ thù, dẫn đến hậu quả là chị gái Lục Tuyết Hi bị tên kẻ thù được thả kia dẫn người đuổi giết, cơ thể bị hủy hoại. 

Bình luận

Truyện đang đọc