SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

“Ha ha, không hổ là vợ anh, tư tưởng giác ngộ thật sự không giống nhau, quỹ từ thiện anh ủng hộ, vậy thì dùng số tiền này, chủ ý này không tệ, thật ra anh cũng muốn làm việc thiện...”  

Hai người trò chuyện một hồi, thư ký Ngải Diệp đi vào thông báo triệu Nam họp.  

Dương Bách Xuyên nói: “Anh đi đi, tôi chờ anh tan tầm cùng nhau ăn cơm.”  

Dù sao cũng đã hơn bốn giờ chiều, Dương Bách Xuyên ngồi ở phòng làm việc của Triệu Nam chờ.  

Đợi đến hơn năm giờ, còn chưa thấy Triệu Nam quay về, trong lúc nhàm chán Dương Bách Xuyên mở TV ra, trên TV đang phát một tin tức trực tiếp.  

Là một tin tức bắt cóc cảnh sát, mới đầu Dương Bách Xuyên không để ý, nhưng về sau định chuyển kênh, thì Dương Bách Xuyên nhìn thấy trong hình ảnh là một tên cướp ở trong tòa nhà bỏ hoang, dùng súng chống vào một nữ cảnh sát.  

Mà nữ cảnh sát này không phải người khác chính là Ninh Kha đã lâu không gặp.  

Nhìn đến đây, Dương Bách Xuyên đột nhiên đứng dậy, mở cửa đi ra.

Đối với Ninh Kha, từ lần sau khi cô ta hiểu lầm Dương Bách Xuyên với Độc Cô Vô Tình, rút súng hướng về anh có hơi tức giận, nhưng có lúc nghĩ lại, cũng không có gì.  

Bởi vì anh biết Ninh Kha sẽ không nổ súng với anh, đó là tính tình nhất thời của cô ta.  

Mặc kệ nói như thế nào thì Ninh Kha cũng  là người phụ nữ của anh, Dương Bách Xuyên đã hứa hẹn qua đối với cô ta, không phụ lòng, đây không phải là nói đùa, lúc trước nhìn cô ta rời đi cũng không có đuổi theo giải thích.  

Thứ nhất là Dương Bách Xuyên tức giận với sự ngang ngược rút súng của Ninh Kha, thứ hai là lúc ấy anh trêu chọc sát thủ Xương Hoa, trong lòng để cô ta rời đi cũng tốt, có thể tránh được liên lụy.  

Về sau anh đi tìm Ninh Kha, lại vướng đi công tác, sau đó liền mất đi liên lạc, Dương Bách Xuyên cũng bận rộn đến bây giờ.  

Hôm nay vào lúc thấy tin tức cô ta bị bắt cóc, sao Dương Bách Xuyên có thể bình tĩnh được?  

Suy nghĩ đầu tiên là đi cứu cô ta.  

Cũng không kịp chào hỏi Triệu Nam.  

Khi Dương Bách Xuyên đi ra khỏi cửa, vừa lúc Triệu Nam họp xong hội nghị đi ra, chỉ là thấy được bóng lưng Dương Bách Xuyên vội vàng rời đi, cô ấy cho rằng có chuyện gì xảy ra.  

Trở lại văn phòng gọi điện thoại cho Dương Bách Xuyên, cũng không có kết nối, lúc này trên TV vẫn phát tin Ninh Kha bị bắt cóc.  

Triệu Nam nhìn màn hình đột nhiên có hơi hiểu.  

Bởi vì cô ấy hiểu rõ Dương Bách Xuyên, cũng đã gặp mặt Ninh Kha lần trước.  

Bây giờ mọi thứ đã rõ ràng, anh đến cứu cô ta, phải không?  

Nếu một ngày nào đó cô bị bắt cóc, có nguy hiểm đến tính mạng, anh sẽ sốt ruột như vậy sao? Anh sẽ lo lắng, anh sẽ cứu cô chứ?  

Ngồi trên sô pha, Triệu Nam nhìn chằm chằm tin tức, trong lòng suy nghĩ rất nhiều.  

Nếu như nói cô ấy không thèm để ý Dương Bách Xuyên có người phụ nữ khác, đó là nói dối, ngược lại thì người phụ nữ kia sẽ vui vẻ chứ?  

Cho nên giờ phút này Triệu Nam nhìn chằm chằm Ninh Kha trong tin tức trong lòng rất mâu thuẫn, cũng có một chút ghen tị khó hiểu.  

Mặt khác cũng lo lắng cho sự an toàn của Dương Bách Xuyên, nhưng cô ấy biết loại chuyện này cô ấy không giúp được gì, chỉ có thể cầu nguyện trong lòng anh có thể giải cứu cô ta bình an. 

Bình luận

Truyện đang đọc