SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Giữa tiếng rồng rống, Giao Long Vương hóa thân thành một con Giao Long đen nhánh to bằng thùng nước, dài gần một trăm mét, đột nhiên bay thẳng lên trời rồi lơ lửng trên không, sau đó lại từ độ cao hàng trăm mét lao thẳng về hướng Dương Bách Xuyên.  

“Gào...”  

Tiếng rống vang vọng chân trời, khí thế dâng trào.  

Chỉ có điều tứ chi long trảo thiếu đi một cái chân trước làm giảm đi một chút khí thế.  

Há miệng rống to, Giao Long Vương nuốt một ngụm long khí màu đen, giữa không trung vang lên tiếng nổ tung chấn động.  

Tất cả mọi người đều biết Giao Long Vương đã sinh ra hận ý, khí tức Giao Long là linh khí bẩm sinh của rồng, đây không phải là chuyện đùa.  

Dương Bách Xuyên nheo mắt, nhìn Giao Long Vương bay xuống như sao băng, nuốt chửng một luồng long tức đen kịt, hắn không hề tỏ ra sợ hãi, hai tay nắm chặt thanh kiếm Đồ Long, cả thân kiếm bừng sáng, ngay sau đó bốn đóa Hắc Liên đột nhiên xuất hiện.  

“Kiếm trận Hắc Liên, đi.”  

Bốn đóa Hắc Liên nhận lệnh bay lên, Dương Bách Xuyên giậm chân phóng lên cao, theo sát Hắc Liên bay thẳng về phía Giao Long Vương, lúc này Dương Bách Xuyên tưởng tượng tới khí thế chi tâm, trong đầu hiện ra hình ảnh một kiếm đâm xuyên thủng bầu trời.

Trên bầu trời, Giao Long Vương phun ra một ngụm long tức, xông thẳng từ trên cao xuống, hơi thở của rồng khiến cho linh khí dao động cả một vùng trời.  

Một kiếm của Dương Bách Xuyên mang theo khí thế chi tâm, bốn đóa Hắc Liên hợp thành kiếm trận tứ tượng, bay thẳng lên bầu trời, không thể xem thường.  

Một lên một xuống, mạnh mẽ giao thủ.  

Long Kiều Nam đứng cạnh Long Quy Vương lo lắng hỏi: “Phụ vương, người cảm thấy thế nào?”  

Giao Long Vương có truyền thừa huyết mạch thần thông, long tức của lão ta không hề đơn giản, nhìn kiếm khí của Dương Bách Xuyên thì có vẻ cường đại, nhưng không chắc có thể tiếp được kích này của Giao Long Vương, lão ta được xưng là đệ nhất Đại Hải, đương nhiên sẽ không đơn giản như vẻ bề ngoài, hơn nữa...”  

Yêu tộc Hầu Đậu Đậu hỏi lão Hầu: “Trưởng lão, người nói xem, đại ca của ta và Giao Long Vương ai mạnh hơn?”  

“So sánh ra thì Giao Long Vương là tu sĩ thế hệ trước, như kiếm khí của đại ca ngươi vô cùng mạnh mẽ, có điều suy cho cùng thì hai người bọn họ cũng chênh kém nhau một cảnh giới nhỏ, ai mạnh ai yếu cũng khó nói.” Lão Hầu đáp.  

Tất cả các thế lực đều hướng về phía bầu trời, quan sát cuộc giao chiến của Dương Bách Xuyên và Giao Long Vương, không một ai biết giữa hai người bọn họ, ai mạnh hơn ai.  

Mặc dù Dương Bách Xuyên chỉ dùng một chiêu đã có thể chém đứt long trảo của Giao Long Vương, nhưng sau khi Giao Long Vương hóa thân thì chắc chắn sức chiến đấu sẽ tăng lên gấp bội, cũng không chắc được Dương Bách Xuyên có thể chống cự.  

Vừa rồi, quả thật Dương Bách Xuyên đã giết chết Quan Vân Phong, một kiếm chém đứt móng vuốt của Giao Long Vương, đúng là cường hãn, nhưng trong mắt rất nhiều lão quái có mặt ở đây vẫn luôn giữ quan niệm vào trước làm chủ, dù sao thì với họ mà nói, Giao Long Vương chính là bá chủ một phương.  

Thực lực của hai bên là 50/50.  

...  

Rất nhanh, công kích mang theo sức mạnh cường đại đã chạm nhau.  

“Ầm ầm ầm...”  

Toàn bộ bầu trời vang lên như sấm sét.  

“Gào...”  

Tiếng kêu gào của Giao Long Vương còn át cả tiếng sấm sét.  

Ở phía chân trời, nói đúng hơn là độ cao cách mặt đất một trăm mét, sau khi hai công kích chạm nhau thì đột nhiên bùng phát ra một luồng dao động năng lượng cực lớn, mây đen cuồn cuộn nổ tung che phủ cả bầu trời.  

Trong nháy mắt, mọi người đều nhìn thấy cơ thể khổng lồ của Giao Long Vương đang kêu gào, lặn lộn giữa đám mây đen, những lão già phía dưới cũng cảm nhận được khí tức long uy cường đại, tất cả bọn họ đều kinh sợ, trong lòng thầm nghĩ, mình vẫn đánh giá thấp Giao Long Vương.  

Nhưng sau một đòn, bóng dáng của Dương Bách Xuyên đột nhiên ra khỏi những đám mây đen cuồn cuộn rồi rơi xuống phía dưới.  

“Đại ca...” Hầu Đậu Đậu hô lên một tiếng, đang định bay tới thì bị Lão Hầu tóm lại.  

“Đừng nóng vội, quan sát tiếp rồi tính, đây mới chỉ là bắt đầu thôi, đại ca của ngươi không yếu đuối như vậy, hơn nữa đây là trận chiến của cường giả, ngươi đi lên cũng không giúp được gì, ngược lại còn thêm phiền phức.” Lão Hầu nhìn lên bầu trời bằng ánh mắt sâu thẳm.  

“Xin trưởng lão ra tay giúp đại ta ca.” Hầu Đậu Đậu đỏ mắt nói.  

“Đúng thế, trưởng lão, hiền đệ là người tốt, đệ ấy đã từng cứu ta và điện hạ, xin trưởng lão ra tay giúp đỡ.” Bạch Khởi đứng cạnh cũng lên tiếng.  

“Hai người không cần nóng vội, nếu như Dương đạo hữu đã có ơn với Yêu tộc ta, xảy ra chuyện nguy hiểm tới tính mạng, đương nhiên ta sẽ không khoanh tay đứng nhìn, mà hiện tại vẫn chưa tới mức đó, nói thật, ta đi cũng chưa chắc đã giúp được, không chừng còn gây thêm phiền phức.” Ý của Lão Viên Hầu là thực lực của lão cũng không cùng cấp bậc với bọn họ, ra tay chưa chắc đã hiệu quả.  

Mặc dù, Bạch Khởi và Hầu Đậu Đậu nghe Lão Viên Hầu nói như vậy thì lo lắng, nhưng cũng không nhiều lời thêm, thật ra bọn họ biết Lão Viên Hầu nói không sai, cuộc chiến này đúng là khó nói, một khi Lão Viên Hầu ra mặt sẽ có cớ cho tam đại Hải Yêu động thủ, nếu như vậy thì khó tránh khỏi đại chiến Nhân – Yêu. 

Bình luận

Truyện đang đọc