SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Toàn bộ tế đàn ầm ầm rung động.  

"Răng rắc…"  

Lần này kết giới trên mắt trận đã hoàn toàn vỡ tan, tiêu tán.  

Ngay sau đó tiếng thuỷ tinh vỡ vụn không ngừng vang lên liên tiếp.  

"Răng rắc!"  

"Răng rắc răng rắc..."  

Toàn bộ đài sen đều rung chuyển, thân thể Dương Bách Xuyên nghiêng ngả suýt chút nữa bị lắc ngã, anh đành phải dừng lại.  

Lúc này mọi người đều phát hiện trên đài sen khổng lồ xuất hiện những vết nứt giống như mạng nhện và nó đang không ngừng lan rộng...  

"Không ổn rồi, tế đàn đài sen sắp sập rồi, mọi người đi mau!" Tửu Tiên lão đầu vội vàng lên tiếng ra hiệu cho Dương Bách Xuyên và những người khác rút lui.  

Mà sắc mặt của đám người Trần Thiên Hải lại bắt đầu trở nên khó coi, tuy rằng bọn họ đã thành công tạc nổ mắt trận mở ra thông đạo Sơn Hải, nhưng hiện tại toàn bộ tế đàn đài sen lại sắp sập rồi.  

Bản thân thông đạo Sơn Hải nằm ở ngay bên trên đài sen khổng lồ, một khi đài sen sụp đổ, cũng có nghĩa là thông đạo Sơn Hải sẽ bị phá huỷ. Đây cũng không phải là điều mà bọn họ muốn thấy. Mục đích của mấy người bọn họ là đi đến Sơn Hải Giới, hoặc là làm cho người bên Sơn Hải Giới đến đây.  

Hiện giờ đài sen bị sập, thông đạo bị huỷ, giấc mơ này cũng tan thành mây khói.  

Nhìn Dương Bách Xuyên hận đến ngứa răng nhưng lại không thể làm gì được, Trần Thiên Hải biết là ba kích Thần Thông trước đó của Dương Bách Xuyên cộng thêm chín tấm phù chú của Phòng Học Lệnh và một kích toàn lực của bọn họ, đã tạo thành áp lực khổng lồ mà tế đàn đài sen không thừa nhận được, nên giờ nó mới có thể như thế. Hiện tại toàn bộ trận pháp trên tế đàn đài sen đều đã bị phá hủy, không bị sập mới là lạ.  

Tửu Tiên lão đầu dùng hết sức rống lên một tiếng xong.  

Toàn bộ tế đàn đài sen cuối cùng cũng sụp đổ.  

"Ầm ầm ầm."  

Tế đàn đài sen dài gần một trăm mét chia năm xẻ bảy chỉ trong nháy mắt.  

Nổ tung.  

Mà khi tế đàn đài sen đang nổ tung, một sức mạnh xé toạc khổng lồ nổi lên từ vị trí mắt trận lúc trước, tưởng như là vòi rồng vậy.  

Không một ai may mắn thoát khỏi việc bị sức mạnh xé toạc khổng lồ này cuốn đi trong nháy mắt.  

Thân thể của Dương Bách Xuyên không tự chủ mà bay lên, anh chỉ cách chồn nhỏ có vài mét, lúc đang định bắt lấy chồn nhỏ thì chồn nhỏ cũng bị cuốn lên, rồi sau đó trực tiếp biến mất bên trong gió lốc.  

Dương Bách Xuyên ở giữa không trung nhìn thấy đài sen vỡ tung, sức mạnh khổng lồ xé toạc bầu trời truyền ra từ đài sen.  

Kiến thức tu chân trong đầu nói cho anh biết, đây là sức mạnh không gian.  

Ngẫm lại thấy cũng phải, thông đạo Sơn Hải vốn chính là không gian truyền tống đại trận, có sức mạnh không gian xuất hiện cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Nhưng điều khiến Dương Bách Xuyên kinh hãi chính là, hiện tại thông đạo Sơn Hải đã bị huỷ, sức mạnh không gian xuất hiện không ổn định, bởi vậy mới hình thành lực lượng không gian gió lốc.  

Ở trong mắt anh, tất cả mọi người đều bị cuốn vào bên trong không gian gió lốc, không phải trực tiếp bay lên mà là xoay tròn rơi xuống.  

Giờ khắc này, toàn bộ trời đất mây gió trong bí địa đều biến sắc, vô số không gian gió lốc nổi lên, vừa cuốn một phát là cả một phương biến mất, rất có khả năng tế đàn đài sen chính là trung tâm của tiểu thế giới, hiện giờ tế đàn đài sen bị huỷ, toàn bộ tiểu thế giới đều sắp sụp đổ, nơi nơi đều là không gian gió lốc.  

Vào khoảnh khắc cơ thể của Dương Bách Xuyên chìm xuống, ánh mắt xéo qua đột nhiên nhìn thấy bóng dáng của nhị đồ đệ Vương Tông Nhân và Thu Nhi, hai người bọn họ lại đang ở dưới đáy đài sen, cũng không biết chuyện này là sao?  



(Từ chương sau nam chính xuyên đến thế giới tu chân cổ đại nên đổi ngôi 3 từ anh thành hắn nhé.)

Bình luận

Truyện đang đọc