SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Nhưng giây sau, hắn nhìn thấy máu nhỏ giọt cách đó vài mét.  

“Vậy là thế nào?” Lúc này, Mai tỷ hóa thành hình người đi tới cạnh Dương Bách Xuyên hỏi.  

“Nếu như ta đoán không nhầm thì thứ tỷ giế t chết vẫn là một phân thân của Quan Thiên Ngạo, trên đất không hề thấy thịt vụn hay xương cốt nào, tỷ nhìn vết máu phía xa kia đi, có lẽ hắn ta dùng phân thân để bỏ chạy rồi.”  

Dương Bách Xuyên phân tích.  

Advertisement

“Lại là phân thân?” Mai tỷ tức giận.  

“Không sao, lần này là phân thân thứ hai của hắn ta, cũng rất có khả năng là phân thân cuối cùng, nhìn theo vết máu ở hiện trường thì sẽ thấy, sau khi phân thân này bị tỷ đánh nát thì thực thể của hắn cũng bị thương nghiêm trọng, chúng ta lần tìm theo vết máu thì nhất định sẽ gi ết chết được.”  

“Ta đi cùng đệ ~” Đối với Mai tỷ mà nói, không g iết chết được Quan Thiên Ngạo đồng nghĩa với việc nàng không giúp đỡ được Dương Bách Xuyên.  

Advertisement

“Được, chúng ta tìm theo vết máu, không diệt được con hàng này sẽ để lại tai họa.” Dương Bách Xuyên gật đầu, dẫn theo Mai tỷ đi tìm kiếm.  

Lần tìm theo vết máu, mặc dù Quan Thiên Ngạo giống như đã chạy thoát, nhưng sau khi bị hủy hai phân thân thì chắc chắn bản thể sẽ bị cắn trả, dù sao thì tu luyện Phân Thần cảnh phải dựa vào phân thân nguyên thần và máu tươi, nếu phân thân bị hủy thì cơ thể Quan Thiên Ngạo bị thương là điều khó tránh khỏi.  

Nếu tìm được thực thể của Quan Thiên Ngạo thì Dương Bách Xuyên tự tin sẽ g iết chết được hắn, dù sao thì có Mai tỷ giúp hắn là đủ.  

Nếu không phải do chịu ảnh hưởng uy áp ở nơi này, đổi lại là bên ngoài thì hắn đã sớm gi ết chết Quan Thiên Ngạo rồi.  

Hắn và Mai tỷ truy theo vết máu, sau chừng một canh giờ, trong tầm mắt bọn họ xuất hiện một đầu lâu khổng lồ.  

Nhìn từ phía xa, nó trông giống như một bộ xương cao vài trăm thước, hoặc nói đúng hơn là đầu lâu Thao Thiết.  

Vệt máu dẫn vào bên trong miệng đầu lâu Thao Thiết đang mở rộng.  

Sau khi tới nơi này, uy áp càng nồng đậm hơn, may mà Dương Bách Xuyên có Càn Khôn Tạo Hóa Quyết mới có thể chống đỡ.  

“Vân Tử, cẩn thận, tỷ cảm thấy nơi này có hơi thở rất hung ác, vô cùng cường đại.” Khi chuẩn bị tiến vào, Mai tỷ không nhịn được mà nói.  

Dương Bách Xuyên gật đầu: “Ta cũng cảm thấy như vậy, nơi này xương chất thành núi, mặc dù là đầu lâu Thao Thiết, có khí tức hung ác cũng là bình thường, có điều chưa diệt trừ được Quan Thiên Ngạo thì ta sẽ không yên tâm, nếu hắn ta thoát được khỏi đây thì sẽ gây phiền phức cho Vân Môn, hơn nữa Hạ Thiền vẫn đang bị hắn ta giấu ở nơi nào đó không biết, chúng ta nhất định phải tìm thấy hắn.”  

Dứt lời, Dương Bách Xuyên dẫn đầu bước vào trong cửa sơn động hình đầu lâu đang mở rộng, chính xác mà nói thì đây là một cái miệng.  

Hắn cũng tò mò, làm sao Quan Thiên Ngạo có để tiến vào nơi này, có điều con hàng này thân là cung chủ Bổ Thiên Cung mà lại biết được bí mật của bí cảnh Thao Thiết, xem ra là có mục đích.  

Nếu như Dương Bách Xuyên đoán không nhầm thì mục đích của hắn ta chính là mảnh vỡ Thiên Trảm.  

Đây cũng chính là mục đích của tất cả những người tiến vào bí cảnh Thao Thiết, bọn họ đều tới vì mảnh vỡ Thiên Trảm, đương nhiên khả năng lớn là đa số chỉ biết mảnh vỡ Thiên Trảm ở đâu, nhưng lại không biết được vị trí cụ thể.  

Nếu như có người biết được vị trí cụ thể thì chắc chắn Quan Thiên Ngạo chính là một trong số đó, mà mảnh vỡ Thiên Trảm rất có khả năng nằm bên trong đầu lâu Thao Thiết này.  

Dương Bách Xuyên vừa đi vừa nói với Mai tỷ, nghe hắn nói xong, Mai tỷ cũng cảm thấy rất có lý.  

Mai tỷ cũng nói ra quan điểm của mình: “Theo như những gì đệ nói thì bên trong cái gọi là mảnh vỡ Thiên Trảm sẽ ẩn chứa bí mật hoặc là sức mạnh cường đại nào đó.  

Nếu thật sự là như thế thì chúng ta phải nhanh chân hơn mới được, chẳng may bên trong mảnh vỡ Thiên Trảm có lực lượng cường đại gì đó, Quan Thiên Ngạo đoạt được thì chúng ta đối phó với hắn cũng sẽ rất khó khăn.”  

Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ thì thấy cũng đúng, hai người họ phải nhanh hơn mới được.  

Sau khi bước vào sơn động, trong này không hề âm u như tưởng tượng, ngược lại càng đi vào bên trong thì lại càng sáng, nhìn kỹ mới phát hiện xương trên vách hai bên hang phát ra ánh sáng mờ ảo, hơn nữa còn có phù văn đang lóe lên.  

Khi hai người đi vào sâu hơn 300 mét, xương hai bên hang chuyển sang màu trong như pha lê, thực sự rất thần bí.  

Lúc này, vệt máu trên mặt đất cũng biến mất, bên trong xuất hiện bảy hang động, trong lúc nhất thời, Dương Bách Xuyên cũng không biết nên đi về hướng nào.  

Dương Bách Xuyên cảm nhận chấm ma khí mà Quan Thiên Ngạo để lại trong lòng bàn tay nhưng lại không thu được gì, có lẽ đã bị Quan Thiên Ngạo cắt đứt, nghĩ lại thì cũng đúng, dưới tình huống bất lợi như vậy, Quan Thiên Ngạo mà còn giữ lại ma khí để cho Dương Bách Xuyên theo dõi thì hắn ta đúng là ngu ngốc.  

Trong khi hai người họ đang do dự lựa chọn con đường nào thì trong số những cửa động xếp thành hàng, sơn động thứ ba lóe lên ánh sáng màu đỏ, ánh sáng đỏ giữa hang động màu pha lê cực kỳ chói mắt. 

Bình luận

Truyện đang đọc