SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Nhưng trước mắt anh cần phải cân nhắc việc tăng tu vi lên~  

Hôm nay dưới một đòn lôi điện của Ngô Nam, quả thực làm anh sợ hãi.  

Nếu tu vi đủ cao thì sợ gì đòn lôi điện của Ngô Nam tấn công chứ?  

Nghe được Dương Bách Xuyên thừa nhận, bốn người Ngô Nam và Vương Huyền Cơ đều đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt đều nghiêm túc lại, nếu như nói lúc trước là nể mặt nhà họ Vương mới để cho Dương Bách Xuyên gia nhập Thần Long thì có hơi gượng gạo.  

Nhưng giờ khắc này, Ngô Nam chỉ nghĩ làm thế nào để giữ gìn mối quan hệ tốt với Dương Bách Xuyên, trói chặt hắn mãi mãi ở trên xe ngựa Thần Long Đàm.  

“Anh hùng trẻ tuổi mà~ Dương tiên sinh, đây là Thần Long lệnh của Thần Long Đàm, phía trên có bản đồ tiến vào Thần Long Đàm, dựa vào lệnh này, tiên sinh có thể điều phối một tiểu đội đặc chiến, bất kể ở nơi nào, bọn họ đều sẽ chạy tới tạo điều kiện cho tiên sinh, Dương tiên sinh hãy nhận lấy.”  

Trong lúc nói chuyện, Ngô Nam lấy một lệch bài cổ xưa bằng ngọc thạch ra và giao cho Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên không từ chối, nhưng ở trong lòng nói thầm một câu: “Xem ra thân phận người tu luyện song hệ này của mình cũng rất đáng giá.”  

Sau đó Ngô Nam và Dương Bách Xuyên tán gẫu vài câu, rồi lập tức dẫn theo hai người Chu Giáp rời khỏi nhà họ Vương, ông là người chủ trì mọi chuyện ở Thần Long Đàm nên rất bận rộn, sẽ không ra ngoài làm phí thời gian quá lâu, trước khi đi còn nói với Dương Bách Xuyên: “Ngô mỗ ở Thần Long Đàm chờ tiên sinh đến.”  

“Chắc chắn~”  

Dương Bách Xuyên vẫn rất tò mò về Thần Long Đàm, chắc chắn anh sẽ đi xem thử.  

Vương Huyền Cơ không đi, ông cụ nói, nhân dịp đi ra ngoài ông muốn đi dạo một vòng vùng đất Trung Quốc.  

Chờ ba người Ngô Nam rời đi, trong sân chỉ còn lại anh em Độc Cô và Vương Tông Nhân, Vương Huyền Cơ.  

Mấy người trở về phòng khách.  

Lúc này Độc Cô Vô Tình mới tiếp tục lời còn chưa nói hết, nhìn Dương Bách Xuyên nói: “Tiên sinh, về chuyện của em trai tôi thì sao?”  

Trong lúc nói chuyện, Độc Cô Vô Tình còn nháy mắt với Độc Cô Hối.  

Độc Cô Hối phản ứng lại, lúc này anh ấy mới quỳ gối trước mặt Dương Bách Xuyên lớn tiếng nói: “Xin tiên sinh nhận tôi làm đệ tử~”  

“Ha ha ha ~ thằng nhóc nhà cậu cũng rất thông minh đấy~” Dương Bách Xuyên nở nụ cười.  

Đối với thiên phú linh căn thuộc tính Kim của Độc Cô Hối, chỉ hy vọng ngày sau trở thành phôi của kiếm tiên, anh vẫn rất vui vẻ thu nhận vào Vân Môn, mặc dù anh chỉ mới là Luyện Khí kỳ tầng năm.  

Ở trong giới tu chân, nếu tu vi ở cấp bậc này mà đi thu nhận đệ tử sẽ bị người ta cười rụng răng, nhưng ngẫm lại, nơi này là Trái Đất không có tu chân giả, là Trái Đất cực kỳ thiếu hụt linh khí, là một nơi mà võ cổ giả đều có thể làm chủ cả thế giới.  

Một người ở cấp bậc Luyện Khí kỳ tầng năm như anh dường như thu nhận một đệ tử cũng không phải không thể.

Bình luận

Truyện đang đọc