SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Trương Thiến không nghĩ đến Dương Bách Xuyên còn có trợ giúp, cũng là một cao thủ Xuất Khiếu đại viên mãn. Nàng ta mới là Nguyên Anh cảnh, đối diện trực tiếp với cao thủ Xuất Khiếu cảnh, một cái tát của đối phương có thể chụp chết nàng ta.  

Nhưng nàng ta đang ở trên tế đàn, có thể mượn dùng lực lượng âm sát, trong tay cũng có Trần Hồn Linh, cho dù đối mặt với Xuất Khiếu cảnh nàng ta cũng không sợ.  

Bên kia, Dương Bách Xuyên nhìn thấy Ma đầu Đại Tôn phi người vọt về phía hắn, lật kiếm Đồ Long, thi triển ra kiếm kỹ Hắc Liên.  

Hai đóa sen đen bay thẳng đến đầu của Ma đầu Đại Tôn.  

“Thần thông kiếm kỹ?” Ma đầu Đại Tôn là người biết nhìn hàng, trong miệng kinh hô một tiếng, sau đó phất tay hội tụ lại ma khí, trong nháy mắt một kết giới ma khí hình thành một tấm chắn, ngăn cản kiếm kỹ Hắc Liên.  

“Rầm rầm ~”  

Tiếng nổ rung trời, kết giới của Ma đầu Đại Tôn bị kiếm khí Hắc Liên phá hủy,  

Còn tưởng rằng có thể ngăn chặn công kích của Dương Bách Xuyên, ai biết tình huống có biến, sau khi kiếm khí Hắc Liên nổ tung, hóa thành 24 cánh sen đen, nổ bắn lên trên người lão ta.  

Advertisement

“Gào ~”  

Ma đầu Đại Tôn tức giận gầm lên, nhưng thân thể lại bị cánh hoa sen đen của Dương Bách Xuyên nổ tung, hóa thành ma khí.  

Dương Bách Xuyên có chút không rõ, từ trước đến nay hắn chưa từng nghĩ có thể xử lý được Ma đầu Đại Tôn tu vi Phân Thần cảnh sơ kỳ.  

Nhưng sự thật hiện lên trước mắt, Ma đầu Đại Tôn bị kiếm kỹ Hắc Liên của hắn nổ tan xác, hóa thành ma khí.  

ngay sau đó Dương Bách Xuyên mỉm cười, còn tưởng rằng như thế nào, dù sao hiện tại hắn cũng là Xuất Khiếu đại viên mãn, mặc dù một chân cũng có thể bước vào ngạch cửa của Phân Thần cảnh sơ kỳ, lúc trước cũng giết chết một phân thân của Nghiêm Tông Thanh bằng thực lực của bản thân, hiện tại có thể giết chết một thân thể bị đoạt xá của Ma đầu Đại Tôn cũng không có gì lạ.  

Vừa nghĩ đến đây, trong đầu lại lóe lên một suy nghĩ.  

“Từ từ, không đúng, phân thân? Là phân thân?”  

Đột nhiên Dương Bách Xuyên nhớ đến, thiên phú thần thông của cường giả Phân Thần cảnh là hóa thân, Nghiêm Tông Thanh có phân thân, chẳng lẽ Ma đầu Đại Tôn lại không có?  

Nhưng dù hắn nghĩ đến vẫn chậm một bước.  

“Bịch ~”  

“Phụt ~”  

Sau lưng ăn một đòn trực diện, phun máu, thân thể hung hăng rơi xuống đất như diều đứt dây.   

“Ầm đùng ~”  

Cảm giác xương cốt trên người bị đứt mấy cái, toàn bộ mặt đất chấn động.  

“Tiểu tử, cũng có chút thực lực, vậy mà có thể giết chết một phân thân của bản tôn, hiện tại chết đi ~”  

Dương Bách Xuyên vừa rời xuống mặt đất, còn chưa kịp thở, bên tai vang lên âm thanh lạnh lẽo của Đại Tôn, vừa nhấc đầu đã nhìn thấy Ma đầu Đại Tôn duỗi tay thành móng vuốt dừng trên đầu hắn.  

Dương Bách Xuyên hô to trong lòng: “Mạng ta xong rồi.”  

“Ầm ~”  

“A ~”  

Nhắm mắt lại theo bản năng, nhưng sau đó Dương Bách Xuyên lại nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Ma đầu Đại Tôn.  

“Hử ~”  

Kinh ngạc nhìn lại, lại thấy Ma đầu Đại Tôn bay ngược ra ngoài, trước mặt hắn lơ lửng một con sâu tỏa ánh sáng bảy màu.  

“Sâu ~” Dương Bách Xuyên vui mừng kêu lên.  

Không nghĩ đến sâu lại thức tỉnh vào thời điểm quan trọng bảo vệ chủ.  

Ba năm trước, sau khi cắn nuốt cổ trùng trong đan điền của Mạnh Trường Thanh, sâu vẫn luôn ghé vào trên tóc hắn ngủ say tiến hóa, hôm nay ở thời điểm quan trọng bị Ma đầu Đại Tôn đâm tỉnh.  

Mặc dù không biết sâu dùng thủ đoạn gì đánh bay Ma đầu Đại Tôn ra ngoài, nhưng chắc chắn hiện tại sâu rất mạnh. Phải biết rằng cổ trùng mà sâu cắn nuốt chính là dị vật Mạnh Trường Thanh mang ra từ trong di tích của trận pháp thượng cổ.  

Quan trọng hơn, cổ trùng trong đan điền của Mạnh Trường Thanh đã cắn nuốt tu vi ngàn năm của Mạnh Trường Thanh để tồn tại, sau đó bị sâu cắn nuốt.  

Hiện tại Dương Bách Xuyên cũng không biết sâu có thiên phú thần thông gì, dù sao hắn chỉ nhớ lúc trước sư phụ Vân Thiên Tà từng nói, loại dị vật thiên địa như sâu, mỗi một lần tiến hóa, lần sau sẽ cường đại hơn lần trước. 

Bình luận

Truyện đang đọc