SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dù sao anh thử xong còn cần cải tiến đan phương, sau đó mới giao cho Lưu Tích Kỳ để công ty Vân Kỳ sản xuất số lượng lớn.  

Nghĩ vậy, Dương Bách Xuyên lấy ra một viên đan Tinh Long, một ngụm nuốt xuống, anh cho rằng dù xảy ra phản ứng nào cũng có thể dùng chân khí áp chế xuống.  

Thế nhưng sau khi nuốt xuống một viên đan Tinh Long, Dương Bách Xuyên lập tức hối hận, sắc mặt lập tức thay đổi, trong nháy mắt đã có phản ứng cực lớn.  

Thứ kia của anh bỗng dựng lên, cứng rắn nóng hổi, anh vội vàng dùng chân khí áp chế xuống nhưng một giây sau đã trợn tròn mắt, vậy mà chân khí lại không thể đè dược hiệu xuống.  

Nhớ lại, anh thầm mắng bản thân ngu xuẩn, đan Tinh Long là đan dược chuyên dùng trong song tu của Tu Chân giả, sao có thể tùy tiện dùng chân khí hóa giải dược hiệu được?  

“Mẹ nó, muốn tao bạo thể mà chết à!”  

Dương Bách Xuyên chắp hai tay vào nhau, lẩm bẩm, trong mắt vằn vện tơ máu.  

Đúng lúc này, anh nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên!

"Reng reng..." Tiếng chuông cửa không ngừng vang lên.  

Dương Bách Xuyên đang nằm trên ghế sa lon, đầu óc như muốn nổ tung, đâu còn nghe thấy tiếng chuông cửa?  

Hiện tại anh đang cưỡng ép vận chuyển công pháp, thử áp chế dược hiệu của đan Tinh Long xuống nhưng thử mấy lần vẫn không có bao nhiêu tác dụng.  

Trong lòng anh đắng chát, sớm biết như vậy anh chỉ dùng một phần ba viên thôi, nãy nuốt trọn một viên, giờ mới thấy xong đời. Cứ tiếp tục như thế, anh cảm thấy cho dù bản thân không bạo thể thì cũng bị máu chảy ngược, dẫn đến cái chết.  

"Reng reng reng reng reng…"  

Chuông cửa tiếp tục vang lên.  

Trong lòng Dương Bách Xuyên dâng trào lửa giận, ai mà đáng ghét thế!  

Anh thầm mắng, đứng dậy đi mở cửa.  

Cửa vừa mở, suýt nữa anh đã ngã quỵ.  

Người tới không ai khác, chính là hoa khôi cảnh sát Ninh Kha!  

Anh không ngờ cô nàng này lại trực tiếp giết đến tận cửa.  

"Tên khốn Dương Bách Xuyên, anh cho rằng tôi không thể tìm được anh  à? Nói mau, không phải tối hôm qua anh tìm thấy cặp đôi đạo tặc… Ủa, sao anh ôm bụng thế, trong mắt còn đầy tơ máu, anh ngã bệnh rồi hả?"  

Ninh Kha vốn đang chửi bới Dương Bách Xuyên, vừa nhìn thấy dáng vẻ của anh không nhịn được hỏi thăm.  

Cô ta giết thẳng một đường từ cục cảnh sát tới đây, điều tra địa chỉ nhà của Dương Bách Xuyên đối với cô ta dễ như trở bàn tay. Hôm nay ở sàn đấu giá của công ty Triệu thị không chỉ có mỗi tranh cổ, cô ta lập tức nghi ngờ tối hôm qua Dương Bách Xuyên đã bắt được cặp đôi đạo tặc.  

Bởi vì lý do ngừng điều tra Triệu thị đưa ra rất gượng ép, nói là có người để lại tranh cổ ở cửa vào công ty.  

Chuyện này sao có thể?  

Tranh cổ trị giá hơn một tỷ bị người ta đánh cắp, sao có thể lén lút trả lại được?

Bình luận

Truyện đang đọc