SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lập tức Dương Bách Xuyên cố ý lại như vô tình quan sát một lượt, hôm nay toàn bộ phòng đấu giá có hơn ba trăm ghế nhưng gần như đều đã kín người, người tới cũng là ăn mặc cổ quái, người mặc đồ vest, người mặc trang phục truyền thống của Trung Quốc, người mặc trang phục truyền dân tộc thiểu số... kiểu đồ nào cũng có.  

Một khắc nào đó, ánh mắt Dương Bách Xuyên chợt dừng lại, trong lòng âm thầm kinh ngạc, anh cho rằng Triệu Viễn Thành hôm nay mình gặp phải đã là cao thủ rồi, không ngờ có một người ngồi ở một chiếc bàn phía bên trái cách anh không xa, người đó đầu đội mũ không thể nhìn rõ mặt, cả người mặc đồ đen, ở trong linh thức của anh lại là võ cổ giả Ám Kình tầng tám!  

Nhìn vào hình dáng cơ thể là một người phụ nữ.

Bình luận

Truyện đang đọc