SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cô ấy rất muốn hỏi nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại. Có một số việc có thể hỏi, ngược lại có một số việc không thể hỏi. Cô ấy tin rằng nếu Dương Bách Xuyên có thể nói cho mình thì sẽ chủ động nói ra, không cần cô ấy hỏi.  

Nghĩ xong, cô ấy nhìn Dương Bách Xuyên và dịu dàng nói: "Cảm ơn anh!"  

"Em còn khách sáo với anh cái gì? Có điều đúng là em phải cảm ơn anh, nhưng đổi cách khác đi, ví dụ như... he he!" Dương Bách Xuyên cười dê, làm động tác muốn hôn.  

Triệu Nam đỏ mặt, hừ một tiếng, nhưng cuối cùng vẫn đi đến bên cạnh Dương Bách Xuyên rồi hôn lên mặt anh.  

Cộc cộc!  

Đúng lúc này tiếng gõ cửa vang lên, Triệu Nam hốt hoảng dừng lại.  

Dương Bách Xuyên tức giận, chỉ muốn bóp ch3t người gõ cửa.  

Anh rầu rĩ nhìn Triệu Nam đang cười khanh khách không ngừng, sau đó nói vọng ra cửa: "Vào đi!"  

Người gõ cửa là thư ký Ngải Diệp.  

Ngải Diệp vừa vào phòng đã phát hiện thấy Dương Bách Xuyên nhìn mình chòng chọc, làm cô ta mờ mịt không hiểu gì.  

"Thưa Chủ tịch, cuộc họp sắp bắt đầu." Ngải Diệp đến thông báo cho Triệu Nam đi họp.  

"Biết rồi, tôi đến ngay đây!" Triệu Nam vừa sắp xếp lại tài liệu trong tay vừa trả lời Ngải Diệp.  

Nhân lúc Ngải Diệp xoay người rời đi, Triệu Nam cầm một tập tài liệu nói với Dương Bách Xuyên: "Đi thôi, đi họp với em!"  

"Họp á?" Dương Bách Xuyên không kịp phản ứng.  

"Đúng vậy, bây giờ anh đã là Tổng giám đốc Bộ phận Giám định rồi, mà Bộ phận Giám định là bộ phận quan trọng của công ty, đương nhiên anh phải tham gia." Triệu Nam lườm anh: "Anh không đọc kỹ văn bản thăng chức của mình à?"  

Dương Bách Xuyên cười gượng: "Đúng là anh chưa đọc, khụ khụ!"  

"Được rồi, còn ba phút nữa, em đi trước đây, anh cũng nhanh lên. Anh bắt đầu làm quen với quy trình cuộc họp từ hôm nay đi, về sau anh phải quen dần đấy."  

Nói xong Triệu Nam cấp tốc hôn lên má Dương Bách Xuyên rồi thủ thỉ: "Em nghĩ rằng bạn trai em là thiên tài, chỉ một cuộc họp nho nhỏ không làm khó được anh."  

Sau khi Triệu Nam ra ngoài, Dương Bách Xuyên cười ngây ngô, trong lòng rất vui vẻ. Suy cho cùng anh cũng là kẻ phàm tục, không có người đàn ông nào có thể miễn dịch trước lời khen của phụ nữ.  

Sau đó anh cũng rời khỏi văn phòng Chủ tịch về văn phòng của mình, cầm sổ đi đến phòng họp, trông rất ra dáng.  

Lúc anh đến phòng họp đã có mười hai người ở đây. Có mấy người là cổ đông Dương Bách Xuyên đã gặp trong lần giải cứu Triệu Nam. Đa số là gương mặt mới, chắc là thành viên mà Triệu Nam đã tổ chức lại sau khi tiếp quản công ty hoàn toàn.  

Có vẻ như mọi người đang chờ một mình Dương Bách Xuyên, ít nhiều gì cũng khiến anh cũng hơi xấu hổ.  

Lúc này, Triệu Nam khôi phục khí thế của nữ Chủ tịch bá đạo, gương mặt nghiêm túc không có ý cười. Sau khi nhìn thấy Dương Bách Xuyên, cô ấy nói với mội người: "Xin giới thiệu với mọi người vị này là Dương Bách Xuyên - Tổng giám đốc Bộ phận Giám định. Mọi người hãy chào mừng nào!"  

Dứt lời cô ấy liền vỗ tay, những người khác cũng vỗ tay theo. Từ việc người bên dưới đồng loạt vỗ tay, Dương Bách Xuyên nhìn ra hiện giờ Triệu Nam đang chuyên quyền.  

Dương Bách Xuyên mỉm cười chào hỏi mọi người, đang định ngồi phía cuối thì bị Triệu Nam gọi lại: "Tổng giám đốc Dương ngồi đây."  

Bình luận

Truyện đang đọc